Bạn Nghĩa thân mến!
Tôi mới vào trong sân trường thấy tin phân ưu mới biết thân sinh của Nghĩa từ trần. Tôi thành thật chia buồn cùng Nghĩa và gia quyến, cầu mong hương hồn cụ vãng sanh nơi miền cực lạc./.
Tống Phước Vĩnh
Đại Hạ Giá
Thời buổi này còn cái gì không hạ giá nhỉ? Sách vở, quần áo, đồ điện tử v...v... hạ giá! Tôi cầm mảnh bằng đại học cạ cục mãi chưa tìm ra việc làm, cũng nhào ra vỉa hè bán sách đại hạ giá. Từ Victor Hugo, Lev Tolstoy, Tagore, Dostoievski... đến Khái Hưng, Ngô Tất Tố, Vũ Trọng Phụng... cả thảy đều bị “hạ” nằm la liệt. Lắm lúc ngồi chồm hổm nhìn xuống các tên tuổi từng “vang bóng một thời”, tôi thầm hỏi:
- Nên cười hay nên khóc, thưa chư liệt vị?
Cách đây ít lâu, một ông lão hình dáng tiều tụy mang đến bán hai pho sách dày. Một cuốn là “Hán Việt Từ Điển” của Đào Duy Anh do Khai Trí tái bản. Cuốn kia là “Petit Larousse Illustré” in tại Paris năm 1973. Sách còn tinh tươm lắm, hẳn chủ nhân đã xài rất kỹ. Thấy giá rẻ, tôi mua. Loại ấn bản này đây, gặp loại khách biên biết, bán cũng được lời.
Ngoài bìa và một số trang ruột của mỗi cuốn, đều có ấn dấu son hình ellipse: “Bibliothèque - Đô Bi - Professeur”. À, té ra ông lão vốn từng là giáo chức. Thảo nào! Cất tiền vào ví rồi mà ông cứ dùng dằng nuối tiếc, ngoảnh lại nhìn những tài liệu - tài sản phải đứt ruột bán đi. Ngoái mãi mấy lần rồi ông mới dắt chiếc xe đạp cà tàng đạp về. Mắt ông đỏ hoe. Lòng tôi chợt se lại!
Chiều 25 Tết. Ngồi cạnh các danh tác tôi vẫn lim dim, thấp thỏm, chồm hổm ra đấy. Qua đường không ai thấy, lá vàng rơi trên giấy. Sài Gòn chả có mưa bụi cho đủ khổ thơ Vũ Đình Liên. Nhưng bụi đường thì tha hồ, đủ khổ thứ dân lê lết vệ đường như tôi.
- Anh mua bánh bò, bánh tiêu?
Một chị hàng rong đến mời. Tôi lắc đầu. Bỗng chị sững người chăm chú nhìn vào hai bộ từ điển. Chị ngồi thụp xuống, đặt sề bánh bên cạnh, cầm hết cuốn này đến cuốn kia lật lật. Rồi chị hỏi giá cả hai. Ngần ngừ lúc lâu, chị nói:
- Anh có bán... trả góp không?
- Trời đất ơi! Người ta bán trả góp đủ thứ, chứ sách vở, sách đại hạ giá ai đời bán trả góp? Vả lại, tôi nào biết chị là ai, ở đâu?
- Tôi cần mua cả hai - chị nói tiếp - xin anh giữ, đừng bán cho người khác. Khi nào góp đủ, tôi sẽ lấy trọn. Anh thông cảm làm ơn giúp tôi.
Thấy lạ, tôi hỏi chuyện mới vỡ lẽ. Đô Bi chính là thầy cũ của chị hàng rong. Chị Tám (tên chị) bất ngờ thấy có dấu son quen, hiểu ra hoàn cảnh của thầy, bèn nảy ý chuộc lại cho người mình từng thọ ơn giáo dục. Song, bán bánh bò bánh tiêu nào được bao nhiêu, lại còn nuôi con nhỏ, không đủ tiền mua một lần nên chị xin trả góp.
Tôi cảm động quá, trao ngay hai bộ từ điển cho chị Tám:
- Chị hãy cầm lấy, kịp làm quà Tết cho thầy. Tôi cũng xin lại đúng số vốn mà thôi, chị à.
- Nhưng...
- Đừng ngại, chị trả góp dần sau này cũng được.
Chị lấy làm mừng rỡ, cuống quít trả tôi một ít tiền.
- Chao ôi, quý hóa quá! Cảm ơn... cảm ơn... anh nhá!
Mai lại, chị Tám trả góp tiếp. Chị kể :
- Thầy Bi thảm lắm... Gần Tết, cô lại ngã bệnh... Thầy nhận sách, mừng mừng tủi tủi tội ghê, anh à!... Thầy cũ trò xưa khóc, khóc mãi!
Tôi vụt muốn nhảy cỡn lên và thét to:
“Hỡi ông Victor, ông Lev, ông Dostoievski... ơi! Ông Khái, ông Vũ, ông Ngô... ơi! Có những thứ không bao giờ hạ giá được! Có những người bình thường, vô danh tiểu tốt nhưng có những kiệt tác không hạ giá nổi, đó là ‘Tấm lòng’ ”.
Yêu nhau trong sáng,Phang nhau trong tốiTiền thì anh không thiếu!Nhưng nhiều thì anh không có
Gương kia ngự ở trên tường…Bao giờ ta gặp được người yêu ta…Gương cười gương bảo lại rằng :“Mặt mày mà có người yêu tao cùi”.
Nghèo thì ăn khoai,Ăn khoai thì mất ngủ,Mất ngủ thì đông con,Đông con lại nghèo,Nghèo lại ăn khoai
Bước đến nhà em, bóng xế tà.Đứng chờ năm phút bố em ra.Lơ thơ phía trước vài con chó.Lác đác đằng sau chổi lông gà
Đèn nhà ai nấy sángDzợ thằng nào, thằng đấy … ngánSáng soi, trưa đánh, chiều chờCầm tờ kết quả cứ đờ mặt ra.
Tâm tư tàn tạ tình tan tácMan mác mênh mông mãi mộng mơĐớn đau đưa đẩy đời đơn độc…Thao thức thẹn thùng thấy thảm thương
Vội vàng vô vọng vì vương vấn
Lả lơi lành lạnh lòng lẻ loiCanh cánh cồn cào càng côi cútMệt mỏi mong manh mãi một mình
Vở kịch "thế cờ giải" được hình thành và bao gồm những nhân vật dưới đây:
1. Chủ nhà
2. Cô con gái của ông chủ nhà
3. Người gác cỗng (xấu)
4. Người gác cỗng (tốt)
5. Người bạn (xấu)
6. Người bạn (tốt)
Câu chuyện bắt đầu:
Có ông chủ của một căn nhà nọ từ bao lâu nay ông ta được sống bình yên bên cạnh cô con gái xinh đẹp; vì vợ mất sớm nên ông ta hết lòng thương yêu cô con gái này cho đến một ngày kia khi chiến tranh đã có nhiều dấu hiệu xuất hiện từ đấu ngõ và ông biết rằng sớm muộn gì thì cũng sẻ đến nhà ông nên ông dặn dò rất kỷ cho hai người gác cỗng, trong đó có một người là gian xảo và người kia thì là một người tốt luôn trung thành với ông, rằng thì là phải để ý với tất cả mọi người ra vào căn nhà này luôn cả hai người bạn "chí cốt" của ông trong đó có một người rất ư là gian xão luôn tìm cách chiếm đoạt ngôi nhà của ông và một người khác thì luôn luôn muốn giúp ông.
Thật sự chiến tranh đã đến, những qủa pháo đã gần kề và cũng có lúc lọt vào sân vườn nhà ông; trong lúc đó, thì người bạn xấu là người xuất hiện đầu tiên đến nhà ông để chuẫn bị mách nước cho ông nhưng cũng gián tiếp chỉ cho những khẩu đại pháo chĩa vào nhà ông với mục đích để ông sợ hãi bỏ đi thì người này sẻ chiếm hữu căn nhà này, nhưng hôm đó chẵng may cho kẻ gian này là vì ngày hôm đó người gác cỗng là người tốt và trung thành với ông, nên mọi ý đồ đã bị cãn ngay từ ngoài cửa với lý do là ông chủ đã dặn không cho ai vào nhà trong lúc này, ông chủ vẫn không biết người bạn xấu đã đến. Ngày hôm sau, những quả pháo cũng vẫn còn chập chờn đâu đây nhưng lần này hoàn toàn không rớt vào nhà ông và cùng lúc thì người bạn tốt đến thăm ông để chia sẻ lời khuyên ông nếu thật sự trong chiến tranh thì ông phải làm gì; nhưng hôm đó đến phiên trực của người gác cỗng xấu và vì anh này đang tính toán mọi chuyện mà nếu ông chủ nhà này bỏ chạy một cách mù quáng thì anh ta sẻ đương nhiên làm chủ ngôi nhà này vì anh ta dám ở lại, do đó, người gác cỗng xấu một mựt từ chối người bạn tốt này và không cho vào gặp ông chủ, viện cớ là ông chủ đã dặn không cho bất kỳ ai ra vào nhà trong lúc này vì anh ta biết được sẻ hoàn toàn bất lợi cho anh ta nếu người này tiếp xúc và cho ý kiến với ông chủ nhà; ông chủ cũng hoàn toàn không hay biết là cả hai người này đều đang cố gắng thăm ông và luôn cả hai người gác cỗng vẫn không biết được với nhau là cả hai đều từ chối hai người bạn "chí cốt" cố gắng đến gặp ông trong hai ý định khác nhau.
Đạn pháo vẫn tiếp tục rơi trên ngôi làng của ông và lần này nhiều viên đạn pháo đã rớt tới phía sau khu vườn của ông và dấu hiệu cho thấy nếu còn ở lại ông và cô con gái có thể lãnh những quả đạn rơi vào ngay trong nhà của ông bất cứ lúc nào......
Thế cờ giải bắt đầu
.....tôi đang viết nữa chừng thì bắt đầu buồn ngũ...nên sẻ nghĩ ra tầm bậy..tầm bạ...mai mốt sẻ nghĩ ra tiếp....
Vài lời trước khi đi ngũ
1. giã sử người tốt gặp người tốt thì sao
2. giã sử người xấu gặp người xấu thì sao
3. hai người tốt và xấu cùng đến một lần và gặp người gác cỗng tốt
4. hai người xấu và tốt cùng đến một lần và gặp người gác cỗng xấu
5. bốn người này cùng gặp nhau một lần
6. và cô con gái của ông chủ sẻ làm được gì
7. nếu bạn là ông chủ, bạn nên làm gì trong lúc đó
v.....v...... thì chuyện gì sẻ xãy ra, mục đích của thế cờ này là làm sao giữ được căn nhà này mà không bị tổn thương cho căn nhà và ngôi làng này.
Phóng tác từ bài "Con đường tình ta đi" của nhạc sĩ Phạm Duy... diễn tả các con đường hiện nay ở Sài Gòn. Con đường nào ta đi cũng đào lên đào xuống. Con đường chiều thành đô, con đường bụi mịt mù... Con đường giờ tan ca, công trình che bít lối Xe kẹt dài lên hè - con đường nào...ta đi??? Con đường mà khi mưa, nước tràn như dòng suối. Ta dùng xuồng ta đi nên nhìn còn thẹn thùng. Con đường nào ta đi - tới nhà hay vào lớp… Con đường làm công trình, con đường đầy gian nan. Thế rồi đường vào nhà cũng tìm hoài không ra. Đi lạc vòng quanh phố, không đường vào. Đứng ở ngoài đầu đường. Giống ở đầu con sông. Trông về con đường cũ mênh mông, mênh mông... Hỡi nhà thầu làm đường, hãy làm giùm mau mau!!! Ít người làm như thế trên đường dài. Có vài người càu nhàu, biết giờ nào cho xong? Trả về con đường cũ như xưa, như xưa...
....sau khi ngũ dậy...tôi mới nghĩ ra là nếu giải một thế cờ thì tại sao tôi không sắp xếp lại như một bàn cờ tướng để các bạn có thể hình dung một cách rỏ ràng hơn và để tiện cho việc..."chơi" cờ
Bàn cờ của thế kỷ 21
Nội dung của bàn cờ thì cũng dùng tướng, sỉ, xe, pháo và mã như thường, nhưng khác hơn là mỗi một con cờ đều mang theo tâm trạng xấu hay tốt về mặt tâm linh và người "chơi" ván cờ này chỉ có một người...nên cũng có thể gọi là "giãi cờ thế". Thí dụ điễn hình, trên bàn cờ có hai con sĩ, một con sĩ trung thành thì gọi là "sĩ tốt" (màu xanh) và một con kia là "sĩ nội gián" (màu đỏ), riêng bàn cờ này tôi phải đặt ra một danh từ là "pháo lưu động" (vô hình tướng, không màu) vì được hướng dẫn bởi "xe xấu" (màu đỏ), nên cũng tạm gọi "tuy hai mà một". Điều cốt lõi của người "chơi" ván cờ này phải đặt chính mình vào hai nhân vật, hay nói đúng hơn là hai sự suy nghĩ hoàn toàn khác biệt, một xấu và một tốt; và nếu là người xấu thì sẻ hành động như thế nào cũng như nếu là người tốt sẻ xữ sự ra sao. Cả hai tốt hay xấu đều có thể mắc bẫy nhau hay cũng có thể nói là đang dàn dựng để "bị" mắc bẫy cho mục đích của mình và sẻ ra tay khi đối phương không kịp đề phòng, tựu trung thì có thể gọi là tương kế, tựu kế; trên bàn cờ này, kể cả chủ nhà (tướng, không màu) cũng có thể phải bị hy sinh vì mục đích chính của ván cờ tôi đã đề ra ngay từ đầu là làm sao giử được căn nhà và ngôi làng này một cách toàn vẹn, nói nôm na là được"bình ổn"
Các con cờ
1. Chủ nhà (tướng, không màu)
2. Cô con gái (mã, màu xanh)
3. Người gác cỗng tốt (sỉ, màu xanh)
4. Người gác cỗng xấu (sỉ, màu đỏ)
5. Người bạn tốt (xe, màu xanh)
6. Người bạn xấu (xe, màu đỏ)
.....bây giờ tôi bắt đầu "thử thời vận" bằng thế giãi "mã cáo"
Thế mã cáo
Người con gái (mã, màu xanh) của ông chủ nhà (tướng, không màu) sẻ đến gặp người bạn xấu (xe đỏ) để bàn việc chạy loạn khi chiến tranh xãy ra, cùng lúc thì ông chủ nhà sẻ xắp xếp cho người gác cỗng (sỉ nội gián, màu đỏ) giữ cữa trong ngày đó. Cả hai "xe xấu" và "sỉ nội gián" (cùng một màu đỏ) đều có ý định chiếm cứ căn nhà này cho riêng mình nhưng thật sự vẫn chưa có ý định bàn với nhau, nhưng cho dù có thoã thuận với nhau thì cũng chỉ tạm thời cho một giai đoạn nào đó nhưng chắc chắn là việc thanh toán nhau để trở thành "nhà chĩ một chủ" mà thôi. Dàn xếp trận này cho "xe xấu" và "sỉ nội gián" thanh toán lẫn nhau để cuối cùng hai bên binh tàn, lực tận thì cô con gái (mã xanh) của ông chủ sẻ tiêu diệt đối phương còn lại. Thế này gọi là "mã cáo" (cáo nghĩa là cáo già).
Xuất mã ra tà chiêu
Dụ xe nhập nội cãnh
Dàn dựng sỉ nội gián
Xe, sỉ đều là gian
Gian gặp gian không thuận
Cuối cùng sẻ đập tan
.................mai mốt sẻ nghĩ ra thế khác...
- Không biết dựa cột mà nghe, cứ le te người ta đấm cho vỡ mõm. - Nói tiếng Anh như gió, gặp từ khó, ta … bắn sang tiếng Việt.
- Con đường tới vinh quang không có dấu chân của kẻ lười biếng - vì kẻ lười biếng thì làm quái gì chịu đi bộ mà có dấu chân! - Chỉ có hai giai đoạn duy nhất trong đời mà người đàn ông không hiểu gì cả về phụ nữ: trước khi cưới và sau khi cưới. - Thuở khai thiên lập địa, Thượng đế tạo ra trái đất rồi ngài nghỉ ngơi một lúc.
Sau đó, ngài tạo ra đàn ông rồi ngài lại nghỉ ngơi.
Cuối cùng Thượng Ðế tạo ra đàn bà , và từ đó trở đi cả ngài lẫn đàn ông đều chẳng ai còn được nghỉ ngơi nữa.
- Cái gì không mua được bằng tiền thì mua được bằng rất nhiều tiền. - Ngưòi nào khuyên ta đúng khi ta sai là thầy ta, người nào chửi ta sai khi ta đúng....đích thị là vợ ta!!
- Chết vì yêu: vĩ đại !!
Yêu mà chết: ngu si !!! - Thà hun em một lần rồi ăn tát
Còn hơn cả đời nhìn thằng khác hun em!
- Ga-lăng (gallant) là cử chỉ đẹp của người đàn ông trước những phụ nữ không phải là vợ mình. - Còn thời lên ngựa bắn cung Hết thời xuống ngựa lấy thun bắn ruồi.
- Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu,
phu tử tòng tử, tử tử tòng ....Tân phu.
- Chồng em áo rách em thương Chồng người áo gấm - em thương hơn nhiều
- Chết cho người phụ nữ mình yêu vẫn dễ hơn là phải sống chung với họ
- Bia độc hơn rượu, bằng chứng trên thế giới chỉ có "mộ bia " mà không có "mộ rượu”
- Một người phụ nữ toàn diện : sáng diện, trưa diện, chiều diện, tối diện
- Một điều quan trọng là tìm một người phụ nữ biết nấu ăn, chăm sóc con cái. Một điều quan trọng kế là tìm người phụ nữ luôn làm bạn vui. Thêm một điều rất quan trọng nữa là tìm được người phụ nữ hiểu được tâm trạng của bạn. Và một điều quan trọng...sau cùng là đừng bao giờ để 3 người phụ nữ ấy gặp nhau.
Sợ vợ sống lâu Nể vợ bớt ưu sầu Để vợ lên đầu là ... trường sinh bất tử Đánh vợ nhừ tử là .... đại nghịch bất đạo Vợ hỏi mà nói xạo là ... trời đất bất dung Chê vợ lung tung là ... ngậm máu phun người Gặp vợ mà không cười là ... có mắt không tròng Để vợ phiền lòng là ... tru di tam tộc Vợ sai mà hằn học là ... trời đánh thánh đâm Vợ gọi mà ngậm câm là ... lòng lang dạ sói Để vợ nhịn đói là ... tội nhân thiên cổ Để vợ chịu khổ là ... bất tài vô dụng Trốn vợ đi "ăn vụng" là ... tứ mã phanh thây Vợ hát mà khen hay là ... anh hùng thức thời Khen vợ hết lời là ... thuận theo thiên ý! Quý Bu thì khen hết ý Các Be thì ..... cha chả thật là phi lý! Hehehe...
Coi phim xong có 3 ý kiến :
Thấy chiếc xe bò mà cụ M đang tìm đi ngang qua Continental hotel, đuờng Tự Do ( nay là đường Đồng khởi ). Ai biết chiếc xe bò này hiện nay đang ở đâu xin chỉ giùm.
Dân mình ngày xưa chắc không nhậu nhẹt nên ai nấy gầy nhom như cu K.
Nhìn hoài không thấy cụ M. Trốn đâu không biết.
Giáo Nguyên