Các Be,
Thê thảm luôn, 3 ngày hơn hổng có "bóng hồng" nào trên sân trường. Trốn đâu hết.
Buồn quá đố các huynh 3 câu
1. Môn thể thao nào càng thắng thì càng thua ?
2. Lãng tử là gì ?
3. Trên lông, dưới lông, giữa không lông là con gì? ( cấm nghỉ bậy )
Các Be xuống sân đi, có nhiều cha thập thò, thấy sân vắng la làng kia kìa.
Thân
Nguyên
@ Nguyên,
Mấy hôm tôi có nhận được 2 emails từ địa chỉ của Đổ bá Cảnh.( Có ai đó đả lấy mật khẩu và dùng địa chỉ email của Cảnh để gởi nhửng thơ nầy đến các bạn ! ) 2 emails nầy đả gởi tới một số các bạn Taberiens 76 trong đó có cả Lê Việt Quang. 2 emails đó không có chủ đề và trong nội dung chỉ vọn vẹn có một cái ' link.' Tôi đả báo động cho mọi người không nên bấm vào cái ' link ' trong nội dung của lá thơ và củng đả được Cảnh xác nhận là Cảnh đả không gởi 2 lá thơ đó. Theo lời đề nghị của tôi, Cảnh đả thay đổi ' mật khẩu ' của anh ta.
Tôi không hiểu ở bên đó, có ai đả nhận được nhửng bức thư nầy hay không. Nếu vô tình bấm vào cái link đó thì máy của các bạn sẻ bị ' Virus attack ! ' Tôi hy vọng là mấy thằng ' Ông Nội Mắc Dịch ' ở bên đó, ham dzui, thường xuyên ' Đi Đi Dìa Dìa ' giống như một thằng Be ở San Jose, (không phải là người bạn iêu vấu Chu văn Thủy của tui đâu à ....nghen.) mà không vào Sân Trường thăm hỏi bạn bè thôi chứ không phải vì lý do máy của mấy chả bị vấn đề 'Virus' gì hết!
Nếu chẳng may máy của các bạn có vấn đề vì vô tình bấm vào cái 'link' trong email từ địa chỉ hộp thơ của Đổ bá Cảnh thì nhờ Nguyên chỉ dẩn cho các bạn mở máy theo lối ' Safe Mode ' rồi vào đó làm 'System Recovery' thì máy của các bạn sẻ trở lại trạng thái bình thường thôi. Khuyên bạn bè không nên mở nhửng lá thơ không có chủ đề và nội dung chỉ vỏn vẹn có một cái ' link ' mà thôi dù rằng nhửng lá thơ đó gởi từ người thân trong gia đình. Sau đây là danh sách của người nhận thơ từ 2 lá thơ có tên của tôi. (Rất có thể có nhiều thơ khác đả gởi tới cho các bạn mà không có tên của tôi là người nhận!)
1/. truc_ta@yahoo.com; thaiphuong_99@yahoo.com; caopham85@yahoo.com; gialedinh@googlemail.com; Nhom Taberd (groups@taberd.org); Thuy Chu (tomchuart@yahoo.com); v_bach@msn.com; Quoc Bao Ngyen (quocbaonguyen57@yahoo.ca); khai duong (khai_duong@msn.com)
2/. levietquang@yahoo.com.au; vietdiaspora@comcast.net; quanganh1957@yahoo.com; huutuong1999@yahoo.com; tuan91258@yahoo.com; tongockhoi@yahoo.com; truc_ta@yahoo.com; buuson.trinh@googlemail.com
@ Taberiens in OC
Hoàng Vỉnh Chúc sẻ tới California ( tôi không biết Chúc sẻ tới đâu ở Cali và ở lại cho tới khi nào) vào ngày 8 tháng 6 tới đây. Khi tới đây Chúc sẻ gọi tôi. Mình có chương trình gì để hợp mặt với Chúc không ?
Thân,
Người Đàn Ông Lịch Sự Không Đi Đi Dìa Dìa :-) :-) :-)
Hôm nay giải toán CON KHỈ.
Ta có ÔNG + BÀ = KHỈ ( theo bạn Tô ngọc Văn )
-> ÔNG - BÀ - KHỈ = 0 (1 )
Ông với Bà ở với nhau thì thành Khỉ nhưng nếu Ông Bà mà ăn thịt Khỉ thì chẳng còn gì cả'
Nếu Ông chê Bà : ÔNG - BÀ = KHỈ
-> ÔNG = BÀ KHỈ
Vậy là nếu Ông mà không có Bà thì Ông thành Bà Khỉ. ( Sơn Mập lưu ý điều này )
Tiếp : ÔNG - BÀ KHỈ = 0 ( 2 )
So sánh (1) VÀ ( 2 ) ta có : BÀ - KHỈ = BÀ KHỈ
Nghĩa là Bà có không khỉ cũng là Khỉ, hay nói cách khác Bà luôn là Khỉ ( Đừng cho Bu biết )
Vậy : BÀ KHỈ = KHỈ
Đơn giản 2 vế cho KHỈ, Ta có : BÀ = 1
Chết cha rồi, Bà có là khỉ bà vẩn là số 1, Ông hổng khỉ Ông vẩn dưới Bà.
Kết luận : Ông có Bà thì thành Khỉ, Ông không có Bà thì tệ hơn là thành Bà Khỉ. Bà là bà Khỉ nhưng Bà vẩn hơn Ông.
Các Be ơi, thật buồn cho Kiếp Be.
Thôi ra hầm cá tra của Tư Ết ngồi cho mát....
Hết
Chỉ còn hơn một tháng nữa là đến ngày Hội Ngộ của Taberd 76 tại Little Saigon miền Nam Cali. BTC rất mong mỏi bạn hữu nhóm Taberd 76 từ khắp bốn phương hãy cố gắng xếp đặt thời gian để cùng nhau về đoàn viên trong lần Hội Ngộ đầu tiên của chúng ta.
Để giúp cho việc tổ chức kỳ Hội Ngộ được chu đáo, BTC rất mong những ai có dự định về tham dự Hội Ngộ tháng Bảy này hãy liên lạc với chúng tôi từ bây giờ đến ngày 20 tháng 6.
Hello các bạn,
Incroyable mais vrai, tui và bu nó không biết nhảy đầm, nên nhìn Tín lên chương trình dzạ dzũ, tụi này đang cắn móng tay, móng chân tìm trong cẩm nang 36 kế phải làm gì?!!!
Qúi vị nào cũng thuộc nòi nhà quê như tụi này làm ơn giơ tay lên cho tụi này nhập bọn.
Còn Lý Đức Thắng nhớ update cho anh em biết tình hình mẹ tròn, con vuông như thế nào nhé. Theo planning thì Eagle landed vào tháng 5, mà nay là đầu tháng 6 chưa thấy Eagle baby shows off, pas nouvelle, bonne nouvelle. Làm ơn post hình lên. Thân mến.
NHỮNG CHUYỆN TÌNH NỒNG NÀN NHẤT THẾ KỈ
1. Chàng và nàng rong ruổi trên chiếc xe gắn máy qua con đường thu vàng rực đầy lá me bay. Gió thu thổi tóc nàng bay bay cọ vào má chàng. Nàng mỉm cười hạnh phúc gục đầu vào vai chàng, đặt nhẹ nụ hôn nóng bỏng ướt át vào cổ chàng, thì thầm thật khẽ lời yêu thương. Chàng ngoái cổ lại hôn vào trán nàng. Họ đâm vào đít chiếc xe tải đi đằng trước, chàng gãy cổ, đưa vào bệnh viện bác sĩ bảo gia đình khiêng về lo ma chay.
( Nguyễn Quốc Bảo )
· Chàng và nàng là một cặp đẹp đôi,cùng một thú vui là say mê tốc độ trên chiếc xe gắn máy.Có những đêm đá banh mà VN thắng ,chàng &nàng cùng với các chiến hữu “đi bão “ ( là tổ chức đua xe đó )tưng bừng trên khắp phố phường,và chỉ chịu chạy đàng hoàng khi có những tay bồ câu trắng (cảnh sát công lộ) dí sát sau lưng.Có khi nổi hứng chàng cùng đua với CSGT coi ai thua ai.
Vào một tối ngày Tình Nhân 14/2,trời buổi tối rất mát và trăng thanh gió mát.Hứng chí chàng lại rủ nàng “đi bão”,chàng và nàng lả lướt vài đường trong tiếng vổ tay của các chiến hữu,trông họ đẹp đôi và hào hùng sao đâu.Hứng chí nàng đưa 2 tay lên bịt mắt chàng,chàng cũng hưng phấn không kém,bèn thả cả 2 tay đặt lên ..ngực nàng,một càm giác “hạnh phúc đơn sơ và trần trụi “ làm sao diễn tả được…
Bỗng ! nghe một cái “Rầm” khô khan vang lên trong tối,cả hai ngã lăn ra đường và một chiếc xe tải vừa đi qua…..Tỉnh lại trong BV ,chàng đưa tay quờ quạng thì không thấy ..tay đâu? Nằm cạnh đấy nàng cũng đưa chân tính khều chàng,nhưng lại không thấy ..chân đâu.Thật là oan nghiệt ! chàng đã bị cụt 2 tay,còn nàng thì bị cụt 2 chân.
Ngày rời viện,chàng cõng nàng trên lưng để đón chiếc xe taxi về nhà.Trông họ vẫn đẹp đôi đấy chứ, mong họ sẽ sống hạnh phúc và bổ sung những thiếu thốn của họ đến suốt đời.
( Vũ Văn Chính ,tháng 6 /2011 )
2. Chàng và nàng dạo chơi bên đầm sen. Những đóa sen hồng tỏa mùi hương ngát trong nắng chiều. Nàng thỏ thẻ đòi chàng chứng tỏ tình yêu bằng một bó sen thơm. Chàng gallant, lại biết bơi nên không sợ chết đuối. Nàng hạnh phúc nâng niu bó sen suốt trên đường về. Ba hôm sau sen tàn, chàng cũng sốt cao rồi lên cơn uốn ván do dẫm chân phải cái đinh gỉ ven bờ đầm. Đưa ma chàng, đã hết mùa sen.
* Trời lành lạnh,chàng rủ nàng đi dạo trên bờ hồ,ấm áp trong vòng tay thật chặt của chàng ,nàng nhìn thấy những bó sen nở rộ trong hồ.Ôi ! đẹp quá ước gì em có nó trong tay.Mắt nàng sáng lên và long lanh với cái ý nghĩ lạ.
Thế là nhìn thấy nàng ,cái máu Gallant hừng hực trong người chàng trổi dậy mạnh mẽ,phóng mình xuống nước chàng không quên hét to lên : Em thích thì anh chiều.Nhưng chàng đâu có biết là mình không biết bơi,thế là chàng bị lặn ngụp trong dòng nước muốn đứt hơi.Cuối cùng thì nàng cũng nhảy xuống nước và đưa chàng vào bờ anh toàn,vì nàng bơi rất giỏi,nàng cũng không quên tiện tay bứt vài cái bông sen.
Ba hôm sau sen tàn,cũng là lúc chàng và nàng cùng vào nằm BV vì bị chứng sưng phổi.
( Vũ Văn Chính )
3.Chàng đội mưa trong đêm nhảy tường công viên hái cho nàng một bó hoa vạn thọ. Nàng chơi dương cầm mắt nhòe hạnh phúc khi thấy chàng hiện ra trong đêm mưa tôi là khách qua đường xin em hãy nhận lấy. Nàng trao chàng nụ hôn thơ ngây đầu đời. Chàng sung sướng lảo đảo đi về, qua đầu ngõ bị chó dại xồ ra cắn. Ngày ra đi, bọt mép chàng xùi trắng hơn bong bóng nước đêm mưa.
Nàng là người cực kì lãng mạn,và thích những kiểu tỏ tình cực kì khác người.Và chàng cũng là người hòa hoa không kém,chàng cũng thích những gì khác người.Vào một tối trời rất đẹp,chàng đi đến nhà nàng với một bó hoa hồng thơm ngát trên tay,Đứng bên ngoài cổng ,chàng nghe có tiếng dương cầm thánh thót vang lên cái bài : Moon Rivers lãng mạn.
Cửa cổng mở,tự dưng có con chó nhà nàng chạy ra và ngoạm ngay chân chàng một miếng,rồi nó chạy cong đít vào nhà. Vừa đi vừa suýt xoa nhăn nhó nhưng chàng cũng làm bộ nở một nụ cười rất tươi với nàng.
Qua hôm sau nghe nàng gọi điện không biết vì sao hôm qua lúc anh về rồi,con chó nhà nàng bị sùi bọt mép và nằm dẫy chết thẳng cẳng.
( Vũ Văn Chính ,tháng 6/2011)
4. Nàng xinh đẹp giỏi giang và là gái đoan trang dễ đâu làm quen. Chàng từ lâu toàn tâm toàn ý gửi trọn con tim cho hình bóng nàng. Kịch bản cổ điển được dàn dựng, nàng sẽ bị một đám du đãng bạn chàng giả danh vây bủa, chàng sẽ tả xung hữu đột phò giai nhân thoát hiểm. Mọi việc đều hoàn hảo trừ miếng đòn cuối hạ gục tên đầu sỏ, chàng hứng chí song phi quá độ, mất đà đập đầu vào tường. Chẩn đoán rạn xương sọ não, chảy máu trong, chàng sống thêm nửa ngày rồi... tắt thở.
( Nguyễn Quốc bảo )
Chàng để ý nàng đã lâu,một bông hoa yêu kiều của cái lớp học Anh Văn buổi tối,yêu thầm nhớ trộm nàng nhưng chàng có dám nói gì đâu,thậm chí chàng tìm đủ mọi cách để cho nàng chú ý,nhưng nàng vẫn ..tỉnh bơ mới tức chứ.Tốn rất nhiều tiền để mua hoa,mua quà cho nàng,nhưng một lời hẹn hò cũng không có.
Lòng chàng tuy nhẫn nại nhưng cũng nóng tính . Rồi vào một buổi tối giờ tan buổi học tối,chàng thấy có một “thằng” đứng đợi và chở nàng về.Không ngan được cơn cuồng nộ ,chàng nhảy vào binh “thằng”kia tưng bừng hoa lá hẹ,mặc cho nàng la lên : “Chết mẹ ! anh tôi rồi..”thì chàng mới ngưng tay.
Thôi rồi ! chàng đã nóng tính mà cho thằng anh trai của nàng một trận nên thân,giờ thì có hối hận cũng không kịp rồi.Tối hôm đó trên đường về ,trái tim của chàng đã tan nát và vỡ vụn dưới ánh trăng.
( Vũ Văn Chính,tháng 6/2011)
5.Chàng bao giờ cũng mơ mộng lãng mạn về người mình yêu, rón rén nhẹ nhàng đến sau lưng và quàng tay ôm chặt cổ chàng thật lâu, hai người lặng im không nói nghe tình yêu bay lên, bay lên. Một hôm chàng đang ăn mận trên phòng, nàng đến nhà chơi chào bố mẹ chàng rồi khẽ khàng lên gác. Chàng đang ngửa cổ khoan khoái nhai mận bị nàng ôm choàng từ sau lưng, hột mận tụt xuống cổ rồi tắc luôn trong vòng tay. Sau ít phút yêu lặng lẽ, nàng nhận thấy tim chàng hết còn đập thình thịch như lúc đầu mà đã... ngừng luôn.
Không hiểu sao cả chàng và nàng lại thích chơi trò chơi tinh nghịch,là vừa hôn nhau vừa đẩy cái cục kẹo đang ngậm trong miệng cho nhau.Họ say sưa với nhau và còn cười khúc khích,lúc đầu chàng là cục kẹo sinh-gum,còn nàng là cục kẹo cam,cả hai cùng đùn đẩy cho nhau và ngửa cổ cười lên sằng sặc,thế là cả hai viên kẹo đều chui vô bụng,lại 2 cục kẹo nữa được bóc ra,lại vừa hôn vừa chơi trò nuốt kẹo,hết kẹo thì tới trái nhãn.
Qua hôm sau,nghe tin cả hai cùng nhập viện vì bị đau bụng do hôn và nuốt kẹo nhiều quá.
6. Kỉ niệm một năm ngày yêu nhau, chàng mua tặng nàng chiếc nhẫn mặt kim cương để ngỏ lời cầu hôn. Hồi hộp, chàng đứng trước gương trong toilet tập tành mãi từng ánh mắt nụ cười cử chỉ. Mồ hôi ra ướt hết cả tay, chàng để rơi chiếc nhẫn vào bồn tắm. Cúi xuống nhặt, chàng bị trượt chân đập đầu vào thành bồn tắm đúng chỗ có cái móc quần áo của bộ vét chàng sẽ mặc tối nay nhọn hoắt nhô lên. Chàng chết, giai vẫn còn tân.
Đứng huýt sáo bài “Beautiful Sunday” trước gương ,chàng hớn hở nhìn lại mình,cũng đẹp chai ra phết chớ chơi đâu.Hôm nay là ngày kỉ niệm ngày hai đứa quen nhau, chàng cũng có một chút quà xinh xinh dành cho nàng .Và cũng nhân dịp ngỏ lời nói yêu nàng.Thế là nhanh chân chàng đi vào Toilet với tâm hồn khoan khoái,vừa đi vừa nhảy bebop theo tiếng huýt sáo,và rồi tự nhiên nghe một cái “Rầm!!!”.
Tỉnh dậy ,chàng thấy mình đang nằm trong nhà thương,nguyên cái đầu được băng bó gần hết chỉ chừa hai con mắt.Nghe tin ,nàng cũng nhanh chân vào thăm chàng.
Thấy mặt nàng ,tự nhiên chàng thấy hết cả đau đớn,may mà món quà chàng dành tặng cho nàng còn nguyên ,chớ không bị sứt mẻ như cái đầu của chàng.
6. Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến. Chàng và nàng cưới nhau. Đêm tân hôn, chàng và nàng tắm bồn nước nóng phủ hoa hồng thơm tho, cùng nhau ăn một bữa hải sản rượu vang trong ánh nến bập bùng. Họ hôn nhau và chàng xốc nàng lên, từ từ bước tới chiếc giường cưới trắng tinh. Rèm buông xuống và ít phút sau, chàng gầm lên một tiếng nho nhỏ rồi đổ sụp. “Lướt gió trên lưng ngựa”, và thế là chàng ra đi mãi mãi.
Gạ gẫm và dụ khị mãi rồi cuối cùng em cũng đồng ý lên xe hoa với anh.Không có gì hân hoan và vui mừng hơn thế vì em là cô gái anh khó mà đến gần em.Em giữ gìn tấm thân em thật kĩ càng,ít có anh chàng nào đến gần.Sau bữa ăn tối nồng nàn bên ánh đèn cầy lunh linh,chàng nhìn nàng say đắm như chưa bao giờ thấy hạnh phúc đến thế.Rồi cũng tới lúc quan trọng nhất của đời chàng,cùng với những nỗi hồi hộp của nàng.
Chàng bế xốc nàng đến bên giường,những cái hôn nồng nàn và mãnh liệt đến thật cuồng nhiệt trong bóng đêm.Tới cái đoạn cao trào nhất thì bỗng dưng nghe tiếng chàng rống lên : A ! trời ơi ! sao lại thế..Thế là chàng vùng chạy như bay ra khỏi phòng trong đêm tân hôn,và ra đi mãi mãi không bao giờ trở lại cái căn phòng ấy.
Thì ra “nàng”nguyên là một chàng trai đã được thay đổi giới tính,nhưng vẫn chưa thể thay đổi vẹn toàn cái "của nợ" trời cho,nên khi tay của chàng mò xuống phía dưới ,mới ra cớ sự như trên.
Các Be thân,
Sân trường vắng quá, bắt đầu từ hôm nay, Nguyên tui sẽ viết hầu mọi người loạt bài về những người bạn thân thiết của Taberd 76. Mỗi ngày một bạn, ráng mà đọc.
Người đầu tiên phải ấn tượng nhất, theo tôi phải nói đến là Quái kiệt Nghiêm quốc Việt.
Ngày xưa Việt học chung với tôi 2 lớp là Lớp Nhất 4 và Đệ Thất 3. Tôi còn nhớ Việt với mái tóc nhà binh và ngồi ngoài, hàng cuối cùng ở Lớp nhất 4, sau lưng Nguyễn mạnh Cường.
Chỉ nhớ thế thôi, vậy mà
Ngày tôi đến Mỹ tìm các Be Mỹ thì sự săn đón " lồng lộn " của Việt thật ấn tượng. Ngay buổi trưa Việt đã phone vào máy của mẹ tôi để săn đón tôi. Biết được giờ tôi đến, Việt canh me khi tôi vừa lên xe, rời khỏi phi trường Los là Việt gọi. Kể từ lúc đó là Việt liên tục gọi tôi, lúc báo tôi biết Việt đang tìm bạn để xuống đón tôi đi cà phê, lúc báo đã tìm được Hòa cùng đi nhưng Hòa tối mới rảnh nên tối sẽ xuống. Như sợ tôi bốc hơi biến mất khỏi Los, chốc chốc lại gọi hỏi thăm tôi đang làm gì?, đi đâu ?
Đến 9.30' tối, thì Việt và Hòa xuống tới. Giây phút hội ngộ đó thật đáng nhớ, 2 người bạn mà sau gần 40 năm " biến mất " xuất hiện trước mặt. Bao nhiêu chuyện cần nói, 3 anh em cùng nhau ra cà phê Mc Donald hàn huyên tâm sự tới hơn 12g đêm thì Việt và Hòa chia tay để về lại O.C mất gần 1 giờ Freeway. Tình bạn Taberd thật kỳ lạ mà Việt và Hòa dành cho tôi trong ngày đầu tiên gặp lại nhau.
Nếu không chơi thân với Việt, thì thấy Việt chỉ là anh chàng quậy phá chọc cười trong các buổi họp mặt, một quái kiệt ngang cơ với Quái kiệt Trần văn Trạch. Nhưng ai chơi với Việt mới thấy Việt rất tình cảm, rất rạch ròi về tình bạn. Không ưa thì chỉ muốn đục, mà đã ưa rồi thì nhà có cái gì cũng muốn đem tặng hết cho bạn, chỉ chừa cái quần xà lỏn đang mặc trên người không thể cho được thì giữ lại, đó con người Việt là vậy đó. Dể dụ lắm, hahaha.
Đón thì lồng lộn mà khi tiễn tôi trở về VN cũng rất quái, khó quên.
Mặc dù đã có buổi tiệc chia tay hôm trước. Nhưng hôm sau ra phi trường để về VN, Việt vẩn không cho tôi yên. Sau khi làm xong thủ tục check-in, chuẩn bị bước vào khu cách ly, thì Việt phone đến, hối hả bảo tôi chờ 1/2 tiếng nữa, Việt, Hòa và Hải Dớ đang trên đường ra phi trường để... tiễn tôi. Ngồi đợi chốc chốc tôi lại được phone của chàng gọi, như sợ tôi không chờ. Và khi các bạn đến, chỉ bắt tay nhau một cái rồi tới giờ tôi phải vào khu cách ly. Vậy đó, tình bạn mà Việt dành cho bạn bè nó dữ dội như vậy đó. Những bạn đã từng đến O.C như Q. Huy, Trầm, Tom Chu, Hải Dớ... chắc cũng nhận thấy được cái tình cảm " dể sợ " này của Việt.
Viết vài dòng về các bạn, vì hè này không thể qua thăm các bạn được, nhưng luôn nhớ đến các bạn.
P/S : Ngày mai viết về Khải Bự tức Sáu Bảnh. Xin đón đọc.
Các bạn thân,
Người bạn thứ hai mà tôi xin giới thiệu là ông bạn nhà văn đại tài gốc Nam kỳ rặt lai Tàu của gia đình Taberd 76 : Dương quang Khải ( bút danh : 6 Bảnh, 4 Ết, 3 Cần Thơ...). Sở thích : Hột vịt lộn và hầm cá tra.
Tôi với Khải không hề học chung với nhau, trước khi gặp nhau ở Mỹ, chưa hề chat, skype, phone cho nhau, chỉ biết nhau qua bài viết, hình ảnh trên sân trường. Coi như chưa hề quen nhau
Vậy mà,
Khi hay tin tôi đang ở Las Vegas ( LV ) , mới sáng sớm đang ngon giấc, do tối qua kéo máy đến 3 giờ khuya, thì bị phone réo, nghỉ bụng chắc Nghiêm quốc Việt nhớ mình nên gọi, nhưng thật ngạc nhiên người gọi là ông bạn chưa quen biết : Khải Dương. Khải cho tôi hay bạn cũng đang trên đường đến LV và khi đến bạn sẽ kiếm tôi, cấm đi đâu xa, chỉ được quanh quanh trong ...các sòng bạc chờ Khải.
Đúng là mừng hết lớn, vì sáng hôm đó anh và em tôi phải đi công việc nên chương trình của tôi là lang thang một mình giữa chốn cờ bạc nổi tiếng nhất thế giới LV, tự nhiên có bạn " nạp mạng " đi chơi chung, mừng thấy mụ nội luôn (từ mụ nội mượn của Q. Huy ). Sau cú hẹn đó, tưởng sẽ gặp được Khải sau 2 hoặc 3 tiếng , vậy mà 2 anh em rượt đuổi nhau trong phone, với trên chục cuộc gọi, cho đến 5 giờ chiều tôi và Khải mới tìm được nhau. Tìm nhau gần chục tiếng nhưng 2 anh em chỉ ngồi ăn với nhau đĩa gà chiên, nói chuyện với nhau được hơn 1 giờ, chụp vài pô hình thì 2 anh em phải chia tay. Tôi đi với anh em tôi, còn Khải về đi chơi với gia đình.
Phải công nhận nhìn tướng Khải thì rất " bặm trợn " nhưng nói chuyện với Khải thì thấy chàng hiền khô, mang đậm bản chất dân dã Nam bộ. Có thể nói Khải là mẫu người dể hòa đồng, bỏ ông này vào đâu thì ông cũng chiếm được cảm tình của mọi người.
Cái nickname Kay Duong của Khải cộng với lối viết bài phóng khoáng thẳng tuột, dể lầm tưởng bạn mình là Dê Xồm của Taberd 76. Nhưng hổng phải vậy đâu các bạn ạ, Khải Dê, lộn Khải Dương chỉ ham vui và galant với các Be mà thôi. Thật vậy đó, bạn mình rất là đàn ông và rất hiền lành mẫu mực.Không tin cứ hỏi Khải.
Vài dòng về người bạn chỉ gặp lần đầu đã trở thành bạn tri kỹ của tôi.
Cái thằng quỉ sứ, 3 câu hỏi của tao thanh tao vậy mà mày trả lời tào lao quá.
Câu 1 : Môn thể thao càng thắng càng thua thì là đua xe đạp hoặc đua xe hơi, vì môn này mà tay đua nhát gan cứ đạp thắng thì sẽ về sau người khác, nên càng thắng càng thua
Câu 2 : Lãng tử là chết lãng nhách.Vậy thôi
Câu 3 : Con mắt, ok, mày đúng.
Lưu ý mày nhe, lần sau có trả lời câu hỏi thì trả lời cho thanh, chứ không được trả lời thẳng tuột vậy nghe Cu
Cốt Tu
8. Chàng và nàng gặp lại nhau sau mười năm xa cách. Kỉ niệm buổi hôm nào yêu nhau dưới gốc cây xà lách số hai phần ba ùa về, trong thoáng chốc chẳng còn những ngại ngùng, những ngậm ngùi của tuổi già.
Trong hơi thở gấp gáp, cả hai trao nhau những nụ hôn nồng cháy, dài bất tận như hàng bao thế kỉ rồi chưa được thỏa. Rồi bất chợt, chàng vùng vẫy, giẫy giụa; nàng nhận được “tín hiệu” lại càng hôn chàng dài hơi hơn nữa.
Mười năm xa cách, nàng đã quên chàng vốn bị viêm mũi mãn tính, để bù đắp cho hai lỗ mũi luôn sụt sịt, chàng vẫn thường thở bằng miệng.
Ngày hôm sau trên báo lá cải xuất hiện một dòng tít lớn “Chết do ngạt thở khi đang làm... “chuyện ấy”
Lâu lắm rồi cả chàng và nàng đều quên đi những cái cảm giác nồng nàn của thời trai trẻ,vì cả hai cũng đã bắt đầu già đi rồi,những cái “chuyện ấy “ cũng giảm đi lần lần.
Đêm nay nhìn ánh trăng sáng vằng vặc bên song cửa,tự nhiên cái “xuân tình”trong chàng nó len lén bùng lên ,nhìn sang bên cạnh thì thấy nàng vẫn còn thao thức và hay trở mình.Thì ra ! nàng cũng thấy lâng lâng giống hệt như chàng,có lẽ lâu lắm rồi cả hai mới có cùng chung ý nghĩ hấp dẫn kia.
Trong cái sáng nhờ nhờ của ánh trăng khuya,chàng nhổm dậy đi tới cái tủ nhỏ ở đầu giường,chỉ thấy chàng lấy một viên thuốc gì đó rồi bỏ vào mồm,chàng tinh nghịch nở một nụ cười nhẹ trong đêm.
Trận bão tình mãnh liệt rồi cũng qua,cả chàng và nàng đều mãn nguyện,riêng chàng thì thấy mình sao mà sung sức quá,xong lâu rồi mà “thằng nhỏ “ cũng chưa chịu nằm xuống.Bên cạnh chàng thì nàng đã gáy say sưa từ thuở nào rồi…..
Ngày hôm sau trên một tờ báo lá cải có đăng dòng chữ như sau : Một bệnh nhân dùng thuốc Viagra dỏm nên phải nhập viện,vì bộ phận của ông già nó không chịu…nằm xuống mà cứ ngóc đầu lên cả mấy ngày trời.