Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Đề mục: Văn thơ
Chủ đề: 
Yêu như vậy mới là yêu. Gửi thi hàos Trần Quốc - Hữu Phước
  (5 trả lời)
  Next
# 7994
  12 tháng 07, 2015 23:17  Bùi Giáng Tiểu Đệ viết

Chừng nào mình chết mà có người như Kim Cương tới bái biệt như vậy thì không cần đầu thai làm gì cho mệt.

Hư vô và vĩnh viễn

Cũng vô lý như lần kia dưới lá
Con chim bay bỏ lại nhánh khô cành
Đời đã mất tự bao giờ giữa dạ
Khi lỡ nhìn viễn tượng lúc đầu xanh
Buổi trưa đi vào giữa lòng lá nhỏ
Tiếng kêu kia còn một chút mong manh
Dòng nức nở như tia hồng đốm đỏ
Lạc trời cao kết tụ bóng không thành
Lá cũng mất như một lần đã lỡ
Trời đã xanh như tuổi ngọc đã xanh
Trời còn đó giữa tháng ngày lỡ dở
Hồn nguyên tiêu ai kiếm lại cho mình
Đường vất vả vó ngựa chồn lảo đảo
Cồn sương đi vào sương lạnh miên man
Bờ bến cũ ngậm ngùi sông nước dạo
Đêm tàn canh khắc ngợi nguyệt gương ngàn
Một lần đứng lên mấy lần ngồi xuống
Ngón trên tay và tóc xõa trên đầu
Tình đếm lại muôn vàn thôi đã uổng
Để bây giờ em có biết nơi đâu
Bờ trùng ngộ một phen này phen nữa
Tờ cảo thơm như lệ ứa pha hồng
Hồn hoa cỏ Phượng Thành Hy Lạp úa
Nghe một lần vĩnh viễn gặp hư không

Thơ Bùi Giáng
(http://gocong.com/forums/printer_friendly_posts.asp?TID=3970)

Kim Cương khóc mối tình tri ngộ của Bùi Giáng

https://www.youtube.com/watch?v=IabNjjtepF8

Sống ở trên đời, trong hoàn cảnh nào, cho dầu nghèo khổ, giàu sang, điên loạn, tỉnh táo... người ta cần tới một tình yêu.

Tử Kỳ Bùi Giáng đã gặp Bá Nha Kim Cương
# 7995
  13 tháng 07, 2015 03:17  Yêu Nhau Đâu Luỵ Đến Hình Hài viết,  
Kim_Cuong_thoi_son_tre

Chấp cả tử sinh cùng tuế nguyệt,
Yêu nhau đâu luỵ đến hình hài
# 7996
  13 tháng 07, 2015 05:49  Lý Hữu Phước viết,  

Cám ơn BG tiểu đệ !

Xem xong video clip Kim Cương khóc tiễn biệt thi sĩ Bùi Giáng, mới thấy đời người ngắn ngủi chỉ có tình yêu, sự kính trọng với nhau là trường kỳ, vĩnh cửu…


Thi nhân Bùi Giáng lìa trần,
Kim Cương bảo thạch một lần cũng tan,
Tiễn người mắt lệ hai hàng,
Tiên sinh yên nghỉ thiên đàng cõi thơ,
Thói đời điên tỉnh nghi ngờ,
Còn người ở lại ơ thờ tiếc thương !

LHP

# 7998
  14 tháng 07, 2015 18:03  Lê Công (Le Con) viết,  
Chữ Lý Công Công là bắt chước Vi Tiểu Bảo Quế Công Công trong Lộc Đỉnh Ký (trong ~ chuyện Kim Dung thì nhân vật này lẫy lừng nhất - nếu không xét theo tiêu chuẩn thường).

Lý Tông Tông dịch thơ Hán -> Việt, và còn viết luận thuyết về dịch thơ nữa.

Bài viết dưới của nhà thơ Ngu Yên, cũng bàn về dịch thơ, đọc thêm cũng được, không đọc cũng không sao, nhưng đ iều đáng nói là những lời bàn của Bùi Giáng về dịch thơ được trích dẫn.  Ở đây ý tưởng dường như biến mất, mà người đọc dường như ngây ngât, hoà tan vào chữ nghĩa của Bùi Giáng, chữ như bay, như múa, ẩn  hiện, tái tạo, sinh hoá trùng trùng điệp điệp, vừa sắc gọn, chính xác, vừa uyển chuyển liên tồn...

Chia xẻ với Lý Tông Công những giây phút hiếm muộn nở hoa của một cuộc sống buồn phiền, cà chớn.

http://www.diendan.org/dich-thuat/chuyen-anh-tho-quay-nhin-bui-giang

Bùi Giáng khẳng định:

" Từ trong tinh thể nó, Dịch là làm điều cưỡng bức. Dịch văn xuôi là điều cưỡng bức. Dịch thơ lại càng là cưỡng bức triệt để hơn nữa.

Dừng nói chi tới sự vụ dịch thơ ngôn ngữ này sang ngôn ngữ khác. Chỉ thử hỏi: Có thể nào đem thơ Việt, dịch ra trở lại làm thơ Việt được không? Có thể nào đem thơ lục bát dịch ra làm thơ thất ngôn, hoặc ngũ ngôn, hoặc song thất lục bát, hay là thơ tám chữ?

Nói triệt để hơn nữa: Có thể nào đem thơ lục bát dịch trở lại thơ lục bát? Chính ông Nguyễn Du, ông có thể nào tự mình đem thơ lục bát của mình dịch trở lại làm thơ lục bát?

Không. Lời thơ kia chỉ hiện ra một lần trong phong thái riêng biệt của anh hoa phát tiết một lần. Buộc nó phải hiện ra trở lại trong phong thái khác, thì anh hoa tài tử có thể cho phát tiết một lần nữa, nhưng lần sau không còn là lần trước.

.............................

...........................

Luôn luôn trong vạn vật cũng như trong sinh hoạt tâm linh, có một trận tái tạo không ngừng. Phải chấp nhận sự đó như là điều hiển nhiên, thì mọi cuộc dịch dy mới có thể còn chút gì chính đáng trong cơn liên tồn cưỡng bức.

Trái lại, nếu quan niệm hẹp hòi, nếu cho rằng dịch phải thật "sát", không được cưỡng bức dịch dy, thì mặc nhiên người ta đã cưỡng bức một cách không chính đáng. Vì cuộc cưỡng bức nọ không đưa tới tái tạo tinh hoa, mà dẫn tới nô lệ ngục tù,nghĩa là sát phạt tinh hoa........" (*)

(*) Trích Thi Ca Tư Tưởng của Bùi Giáng, trang 57, ấn hành bởi cơ sở An Tiêm, tái bản Paris, 1998.)


# 7999
  14 tháng 07, 2015 18:09  Lê Công (Le Con) viết,  
(**) Thi ca tư tưởng trên mạng
http://dungtranho.blogspot.com/2010/07/bui-giang-thi-ca-tu-tuong-1.html
http://dungtranho.blogspot.com/2010/07/bui-giang-thi-ca-tu-tuong-2.html
http://dungtranho.blogspot.com/2010/07/bui-giang-thi-ca-tu-tuong-3.html
http://dungtranho.blogspot.com/2010/07/bui-giang-thi-ca-tu-tuong-4.html
http://dungtranho.blogspot.com/2010/07/bui-giang-thi-ca-tu-tuong-5.html
http://dungtranho.blogspot.com/2010/07/bui-giang-thi-ca-tu-tuong-6.html
# 8010
  16 tháng 07, 2015 17:09  Thơ Hồ Xuân Hương viết,  
Một lỗ sâu sâu mấy cũng vừa,
Duyên em dính dáng tự ngàn xưa.
Vành ra ba góc da còn thiếu,
Khép lại đôi bên thịt vẫn thừa.
Mát mặt anh hùng khi tắt gió,
Che đầu quân tử lúc sa mưa.
Nâng niu ướm hỏi người trong trướng,
Phì phạch trong lòng đã sướng chưa ?