Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Bài viết Tháng:
11-2011
  Tổng số bài: 38
Trang: 1 / 2       Qua trang:  
# 3788
  01 tháng 11, 2011 23:07   Chuyện tứ xứ - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Một câu chuyện có thật tại New Jersey.


Một ông lão người Italy sống 1 mình tại New Jersey, Mỹ. Người đàn ông này muốn trồng những cây cà chua trong khu vườn nhỏ của mình, nhưng ông không thể làm được việc đó, vì đất trong khu vườn rất cứng và khó đào. Trước đây, con trai Vincent của ông thường giúp ông lão làm công việc này, nhưng giờ nó đã vào tù. Ông lão viết 1 lá thư gửi cho con trai mình đang ở trong tù, nội dung bức thư như sau:

“Vincent à, Bố cảm thấy khá buồn vì có lẽ con không thể
 giúp Bố đào xới khu vườn để trồng cà chua như mọi năm, Bố đã quá già để làm việc đó. Nếu có con ở đây, chắc chắn mọi việc sẽ ổn, và con cũng sẽ rất vui khi giúp Bố như vậy, như những ngày xưa ấy.
Yêu con, papa.”

Vài ngày sau, ông lão nhận được lá thư trả lời của người con trai: ” Bố, đừng đào xới khu vườn. Con chôn những kẻ mà con giết ở dưới đất đấy.
Yêu bố, Vincent”

4 giờ sáng hôm sau, đặc vụ FBI và cảnh sát địa phương
 ngay lập tức tới nhà ông lão, phong tỏa mọi thứ và đào xới tung khu vườn để tìm kiếm những thi thể. Nhưng lạ thay là họ không thể tìm thấy thứ gì. Ngay hôm đó, ông lão lại nhận được lá thư của người con trai:
“Bố thân yêu, giờ bố có thể trồng cà chua được rồi đấy. Đó là điều tốt nhất con có thể làm cho Bố trong hoàn cảnh này.
Yêu Bố, Vincent”.

# 3789
  02 tháng 11, 2011 09:34   Tào lao (Bàn loạn) - Trần Quốc Thắng viết:
Chủ đề:

Có hai con cóc ngồi dưới đáy giếng đang bàn loạn về chuyện thế gian, con cóc A thì luôn luôn giữ vững lập trường hùng biện cho mình và cóc A cho là khi bàn thảo về mọi vấn đề thì cần phải có sách vở và khi tường thuật về một câu chuyện nào thì cũng cần phải có chứng mới thôi. Cóc B thì khác, phang loạn xạ, nghĩ gì thì nói nấy, thấy gì thì tường thuật không thiếu một chữ.

Từ đầu tới cuối, cóc A luôn luôn thắng vì anh ta nói có sách, mách có chứng; chỉ có một điều là khi diễn giải tới một dữ kiện nào đó mà anh ta không chứng minh được thì cóc A luôn luôn giỡ sách và chỉ vào đó và nói sách này nói như vậy, sách kia nói như thế. Cóc B tức lắm vì thật sự anh ta thua lý với cóc A vì rỏ ràng cuốn sách này nói rất rỏ và tường thuật một cách lưu loát; mặc dầu khẩu phục nhưng tâm chưa phục vì cóc B thấy một điều gì đó không ỗn là vì cuốn sách này hay cuốn sách nọ là do ông C hay ông Đ viết ra mà cóc B cũng không biết ông C, ông Đ là ai, rũi ro hai ông này đang viết sách mà buồn ngũ rồi viết tầm bậy tầm bạ thì sao?

Cóc B mới nghĩ ra một chuyện và hỏi lại cóc A :" từ xưa tới nay, tôi thấy trong mọi sách vở đều nói thuỹ tổ của loài người sinh ra là ông E-dong và bà E-và, theo hình vẽ thì hơi giống người "Âu Châu"; vậy cóc A chỉ giùm tui trong sách nào chứng minh được từ hai nhân vật "Âu Châu" này đẻ ra anh da đen ở "Phi Châu"".....cóc A thì chưng hững và gãi đầu...tôi chưa nghe thấy hay đọc được sách này.

Theo bạn, câu chuyện vừa kể trên của cóc A và cóc B thì bạn rút tĩa được một kinh nghiệm gì. Đây là thế kỷ thứ hai mươi mốt, theo tôi sách vở chĩ để tham khảo chứ không phải để quyết đoán mọi chuyện vì có những sự thật ra khỏi tầm hiểu biết của người viết cho nên không theo vết chân "mù dẫn mù xuống hố" mà phải tận dụng khả năng suy xét ở mọi vấn đề. Vừa qua, chúng ta không ít đã chứng kiến lịch sử "bị " viết lại để thoả mãn cho một nhóm người nào đó hay trục lợi cho một quốc gia nào đó mà bạn vẫn nghe theo một cách mù quáng mà không suy xét....thì bạn đã sống một cách phí phạm cho một kiếp người này rồi đó..và câu nói : "nói có sách, mách có chứng" biết đâu? cũng do những người này đặt ra không ngoài mục đích hướng dẫn bạn phục vụ cho họ. Nên cẫn thận thì hơn.

# 3790
  02 tháng 11, 2011 22:31   Âm nhạc - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Mời các bạn thưởng thức bài hát : Tôi đưa em đi chơi ! do ca sĩ Lê Như trình bày !
 
 
 
http://www.youtube.com/watch?v=DlMM2iZHyOU

# 3791
  02 tháng 11, 2011 23:13   Chuyện tứ xứ - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Tình bạn là gì ?

Tình bạn là niềm vui được hẹn gặp nhau Bạn và tôi chúng ta cảm thấy vui thích khi ở bên nhau. Nhưng tình bạn đích thực là gì ?
 
Tình bạn là món quà vô giá không thể bán không thể mua . Giá trị của tình bạn còn tuyệt hơn một núi vàng rất nhiều. bởi vì vàng là một vật vô tri , không biết nhìn cũng không thể lắng nghe.và trong lúc ta gặp rắc rối vàng............không thể nói lời cổ vũ , vàng không có đôi tai để lắng nghe, không có trái tim để thấu hiểu.vàng không thể đem lại cho bạn bình yên hoặc sự trở che khi bạn cần .Hãy cảm ơn cuộc đời đã tặng bạn món quà vô giá,không phải kim cương ,châu báu mà là tình cảm chân thành từ một tình bạn thật sự.............
Có tình bạn thoáng qua nhưng cũng có tình bạn lâu bền. Có những tình bạn « xã giao » chúng ta thấy nơi những người gặp nhau hằng ngày, nơi văn phòng, nơi đường phố. Nhưng cũng có những tình bạn bền chặt dù họ đã lâu ngày không gặp nhau.( Bắc Kỳ và Sa Mạc )
Người bạn đích thực: Họ là ai ? Đó là người mà bạn không ngại ngùng khi biểu lộ cảm xúc trước mặt họ. Là người dù ở xa, vẫn luôn gởi đến bạn một lá thư, một bưu thiếp để mừng sinh nhật bạn, hay chỉ đơn giản để cho bạn biết bạn đang hiện diện trong lòng họ.
Người bạn đích thực : Ở bên bạn khi bạn gặp thử thách. Cầm lấy tay bạn lúc bạn đang u buồn. Nâng đỡ bạn vượt qua những thách đố .Khích lệ bạn vươn lên.
Đúng thế… Họ chịu đựng những nết xấu của bạn nhưng chính họ dám nói lên sự thật với bạn dù họ biết điều đó làm bạn đau lòng. Người bạn đích thực là người dù xa cách về không gian nhưng luôn tạo cho bạn một cảm giác gần gũi.
 
Có được người bạn đích thực: Là một trong những điều đáng ao ước trong cuộc đời .Bởi vì, như người ta nói : « Tình yêu thì qua đi, nhưng tình bạn thì ở lại » Tình bạn không phải là người vợ, người chồng, nhưng là thêm một bờ vai để bạn tựa vào tâm sự những điều thầm kín
Tình bạn không phải là tình yêu . Tôi và bạn sẽ không bao giờ phải ngỏ lời để bắt đầu một TÌNH BẠN .( CĐ và các m )

 

# 3792
  03 tháng 11, 2011 09:54   Tào lao (Bàn loạn) - Trần Quốc Thắng viết:
Chủ đề:

.....nói về "mách có chứng" thì tôi mới sực nhớ ra một câu chuyện; số là ở quê vợ tôi là một thôn xã rất xa xôi với thành phố, tất cả người dân ở đây ai cũng biết ai và cũng có thể nói là chiều nay gia đình bạn ăn cơm với gì thì cả làng cũng điều biết hết....trong ngày hôm sau. Có một lần, có một anh chàng đi ngang qua, vợ tôi tức tốc chỉ liền là anh chàng này rất ư vũ phu và anh ta đánh vợ đến tét cả đầu, cùng lúc thì những người xung quanh đều ồ lên, đúng rồi anh này rất ư là dữ tợn đánh vợ đến nổi này, mà thật sự là cô vợ bị tét đầu thiệt chứ không phải họ nói ngoa. Để tìm hiểu sự thật có đúng như vậy không thì tôi cũng dạm hỏi bà con hàng xóm chung quanh và tất cả mọi người đều xác nhận chuyện này, nhưng chỉ có một điều là tôi hỏi có ai thấy tận mắt hay không, thì tình ngay họ trả lời là không và chỉ biết sau trận cải vã, hàng xóm phải đưa cô vợ này đến trạm y tế để băng bó.

Tôi thì nghĩ khác và mặc dầu tôi chỉ nghe vợ tôi kể và hàng xóm thì xác nhận việc này và không có dấu hiệu gì để chối cãi được; chiều hôm đó, tôi mới hỏi vợ tôi là em có chứng kiến trực tiếp chuyện cãi vã của hai vợ chồng này để đi đến kết cục như vậy, thì cũng đúng như tôi nghĩ, vợ tôi chỉ xác nhận là nghe lại từ những người hàng xóm chứ không được chánh mắt thấy. Thì tôi mới nói là từ đầu xóm đến cuối xóm và chính em nữa chỉ nghe lại thôi phải không, vợ tôi xác nhận là như vậy. Tôi mới nói :" biết đâu trong câu chuyện cãi vã của hai vợ chồng này có điều gì mà mọi người không biết; giã sử trong bóng tối của sự cãi vã, cô vợ này đem cha mẹ, ông bà của anh này ra chữi thì sao, nếu mà là anh thì chẵng những đánh tét đầu mà còn thêm vài đạp nữa là khác"

Câu chuyện vừa nêu trên nói cho chúng ta biết được điều gì, thông thường trong xã hội Việt Nam từ xưa cho đến nay vẫn vấp phải những tiền lệ này, hễ một người mang tiếng xấu thì phải đi theo với họ xuốt đời do việc truyền miệng từ người này qua người khác mà cũng không cần phải suy xét sâu xa đó là chưa nói đến những phần tử xấu lợi dụng lòng tin của những người xung quanh để phục vụ cho việc trả thù một cách hèn hạ của họ. Trở lại câu chuyện ở trên, theo bạn ai là người có lỗi và đáng phải mang tiếng xấu. Sự khác biệt giữa "mách có chứng" và "mách không chứng" nó tai hại đến mức độ nào. Nên cẫn thận thì hơn.

# 3793
  03 tháng 11, 2011 19:50   Tào lao (Bàn loạn) - Nguyen Pham viết:
Chủ đề:

Các Be thân,

Chắc các Be mình ai cũng biết cuối tháng 11 này " ông cụ M " nhà mình sẽ lên bàn mổ để cắt cái của nợ làm khổ cụ suốt hơn chục năm nay.

Được biết Équipe tham gia thiến, xin lỗi nói lại, tham gia cắt gồm 2 bác sỹ Sơn mập,X. Việt và 1 chuyên gia khí công là Nguyễn thanh Nguyên.

Bước chuẩn bị của các BS Sơn và Việt thật chu đáo :

Đầu tiên là BS Việt bay qua Paris để gặp BS thú y Lý Quái, một chuyên gia thiến heo với hơn 20 năm kinh nghiệm, đã thiến hơn ngàn heo nọc, với mong muốn tìm hiểu kỹ thuật thiến thật êm cho bệnh nhân. Sau đó là BS Sơn mập và Chuyên gia khí công Thanh Nguyên bay đến đất Saigon để gặp Chuyên gia "Thái giếng " Quốc Huy bay từ xứ Thái giếng sang. Vị Chuyên gia đáng kính này đã từng sống lâu ở xứ Thái giếng nên cũng đã học lóm được các cách cắt gọn nhẹ, êm ái và đã truyền hết kinh nghiệm cho BS Sơn mập và Thanh Nguyên.

Nhưng vẩn chưa yên tâm, Chuyên gia Thái giếng Quốc Huy đã lên đường làm chuyến công du đến 2 xứ Mẽo và Canada, gặp gở tất cà anh em Be mình để trình bày rõ các phương pháp cắt mà Chuyên gia đã học lóm được trong những ngày ở xứ Thái. Như vậy là anh em mình khắp nơi từ Việt nam, Pháp, Thụy sỹ, Mẽo, Canada đều yên tâm cho cuộc phẩu thuật " cắt cái ấy " của cụ M vào cuối tháng 11 này đã được chuẩn bị chu đáo.

Có người hỏi Chuyên gia khí công Thanh Nguyên làm gì cho cuộc phẩu thuật ? Xin thưa, nhiệm vụ của Chuyên gia này là dạy cho bệnh nhân trước khi lên bàn mổ gồng cái ấy cho bự, để các BS dể thấy, cắt cho nhanh, thế thôi.

Cuối cùng xin chúc Cụ M gặp mọi sự tốt lành, tất cả anh em đều quý mến Cụ.

 

Thân

 

Nguyên

 

 

 

 

# 3794
  04 tháng 11, 2011 20:13   Tào lao (Bàn loạn) - Cụ M trả lời:
Chủ đề:

Lol,

HaHaHA,

Lần đầu tiên ông Thầy đạt điểm 98, viết bài hay khủng khiếp.

Mà xin hỏi nhỏ ông Thầy, ông có biết Sơn Mập đau lưng không ngồi máy bay được thì làm gì có chuyện đi VN hay qua Ca Na Đa để thiến dê.

Dù sao Cụ M cũng xin cảm ơn ông Thầy đã lo nhiều Bác Sĩ trứ danh tham dự cuộc phẩu thuật.

Cụ M có nghe Sư Tứ dặn thêm là khi mỗ xong, nhớ bỏ nguyên phần vào máy xay sinh tố, chỉ cần bấm nút chừng vài giây là kết quả 100%.

Thân

Cụ M

P.S. À mà quên chúc sinh nhật ông Thầy mười một ngày trước.

# 3795
  04 tháng 11, 2011 22:47   Tào lao (Bàn loạn) - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Cho tôi hỏi đàn bà là chi rứa ???
Là những gì rung động trái tim ta
Làm cho ta cảm thấy nổi da gà 
Là gặp gỡ, xốn xang, là tiếng sét... 
Là hợp ‘gu’ vì cùng chung tính nết
Là âm thầm nhung nhớ lúc chia xa
 
 
Là nụ hôn. Ôi rợn cả thịt da
Là ẻo lả vòng tay nhưng rất chắc
Là mái tóc mùi chanh thơm hăng hắc
 
 
Là môi mềm ẩm tẩm bùa mê
Là đôi chân thoăn thoắt đến, đi ,về
Là son phấn ngào ngạt hương rực rỡ...
 
Là niềm vui cho hồn ta cởi mở
Là đắng cay, nhục nhã lúc ghen tuông
Là dễ thương trong những lúc thẹn thùng
Là bẳn gắt dữ dằn khi la lối
 
 
Là những người sợ ma về ban tối
Là ôm chặt để kiếm sự chở che
Là đắm say lúc má tựa vai kề
Là hay nói  ‘Suốt đời yêu anh mãi’
Là cái tật suốt ngày hay lải nhải
Là chỉ mình lẽ phải. Các ông thua!!!
 
Là shopping hay đi sắm đi mua
Là phục vụ, đến gãy lìa xương sống
Là hay hờn, mặt chầm dầm một đống
Là hỏi gì không nói, gọi không thưa
Là ngoài trời vừa nắng lại vừa mưa
 
 
Là phải trái trắng đen không phân biệt
Là cãi cọ, ta vẫn là thua thiệt
Là chịu thua. Thôi đi ngủ cho xong
Là vắng nhà một bữa đã nhớ mong
Là đủ thứ hầm bà lằng trong đó
 
 

 ***********

Tạ ơn trời đàn bà vẫn còn đó
Để đàn ông vẫn còn có niềm vui
Chỉ đàn ông . Thôi chết quách cho rồi
Không đàn bà. Ôi chẳng thà tận thế !


 

 
# 3796
  05 tháng 11, 2011 01:04   Chúc mừng / Phân ưu / Nhắn tin / Hỏi đáp - Tín viết:
Chủ đề:


Tôi nhận được tin một Be mới của nhóm Taberd76 vừa mới xuất hiện, tên là Nguyễn Quốc Hưng, hiện đang sinh sống gần Paris. Email: josephnguyen23@hotmail.com

Theo danh sách trong kỷ yếu, NQ Hưng đã học Taberd từ onzieme và sau đó lên trung học theo khoa Pháp văn.

Được biết NQ Hưng trong thời gian qua có ghé Cali và ở vùng OC với gia đình. Hưng đã trở về Paris sau khi làm đám tang cho ông cụ thân sinh vừa mới tạ thế tại một bệnh viện ở đây.

Tôi xin thay mặt các bạn cựu học sinh của nhóm Taberd76 mến gởi lời chia buồn chân thành đến NQ Hưng và gia đình.

Rất mong các bạn xa gần của Taberd76 có biết hay nhớ có chơi thân NQ Hưng trong thời niên thiếu hãy gởi lời chào thân ái đến người bạn cũ qua địa chỉ email ở trên.  

Thân
Tín
# 3797
  06 tháng 11, 2011 22:54   Tào lao (Bàn loạn) - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

THI TRIẾT !
Trong kỳ thi, vị giáo sư triết đang ra đề thi. Các sinh viên hồi hộp khi giáo sư đặt một cái ghế lên bàn và viết lên bảng: "Hãy vận dụng những điều đã học để chứng minh rằng cái ghế này không tồn tại!".
Trong khi các sinh viên khác viết rào rào trên giấy thì có một sinh viên nộp bài chỉ có 3 chữ. Bài viết này được điểm A duy nhất. Cả lớp tò mò ghé nhìn thì đó là 3 chữ: "Cái ghế nào?".
 


CHIẾC XE CÓ MA
Vào lúc 11:00h tối, có một anh chàng chạc tuổi 20 đứng giữa một cánh đồng trống để đón xe buýt về thành phố. Anh ta đứng mãi mà chẳng thấy một chiếc xe nào chạy ngang. Đến đúng 12:00h đêm có 1 chiếc xe chạy đến, anh ta vội quắc chiếc xe vào xin được đi nhờ vào thành phố. Anh ta leo lên xe và ngủ thiếp đi vì mệt mỏi. Trời mưa rất to và một tiếng sét đánh xuống nghe chói tai đã làm cho anh chàng tỉnh giấc. Anh ta đã mất hồn khi không nhìn thấy tài xế lái xe mà xe vẫn chạy, anh ta đã la lớn: "MA AAAAAA".
Bất ngờ có tiếng đằng sau nói lại:
"Ma cái mả cha mày chứ ma, tao đẩy xe chết mẹ luôn !
 
# 3798
  06 tháng 11, 2011 23:35   Chuyện tứ xứ - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Bộ quần áo cũ

Your browser may not support display of this image.Sống chung với một ông bố chồng già yếu, bướng bỉnh là chuyện không dễ. Ông hay than phiền, hỏi những câu không đúng lúc và từ chối các món ăn cần thiết. Ông hãnh diện về thời trai trẻ, cứ kể đi kể lại các câu chuyện của thời vàng son. Hồi đó, là chỉ huy trong quân đội...ông luôn đặt lý trí lên trên tình cảm. Tôi biết ông là người tốt, nhưng có cảm giác ông sống vì khối óc chứ không vì con tim, thiếu sự thông cảm.
Hôm nay đưa ông đi lễ ở nhà thờ, một lần nữa ông lại mặc bộ đồ vest cũ sờn rách mang từ Việt Nam sang. Tôi nhẹ nhàng:
-Bố nên thay bộ đồ con mua hôm trước, bộ quần áo này cũ quá.
-Nhưng bố thích mặc bộ này!
Tôi bắt đầu cau có:
-Nhưng mặc như vậy đi chỗ đông người rất kỳ, người ta sẽ nghĩ tụi con bỏ bê không chăm sóc bố.
Ông già buồn rầu, lập lại:
-Bố thích bộ quần áo này lắm.
Tôi cũng cương quyết:
-Bố nên thay ngay kẻo trễ, con không thấy có lý do gì để bố thích nó.
Ông già trả lời rất gọn ghẽ, chân thành, lâu nay ít khi nào tôi thấy ông minh mẫn như vậy:
-Chính mẹ đã tặng bố bộ quần áo này để mặc ngày kỷ niệm thành hôn. Khi chồng con ra trường, bố cũng mặc bộ quần áo này. Ngày đưa mẹ con ra nghĩa trang, bố cũng mặc bộ đồ này, bố thấy thật vui và xúc động khi mặc nó.
Nước mắt ông già hoen trên mi, rơi xuống gò má nhăn nheo. Tôi hụt hẫng và hết sức bối rối. Bố chồng tôi sống tình cảm và có lý hơn tôi nghĩ.
Trước khi quyết đoán người nào đó khô khan không có trái tim, tôi nên xét lại trái tim mình đã.

# 3799
  08 tháng 11, 2011 17:36   Thông báo - Nguyen Pham viết:
Chủ đề:

Chào mọi người,

Có thêm một Be muốn gia nhập vào gia đình Taberd 76 : Bạn NGUYỄN ĐỨC LONG, xưa học bên Anh văn, hiện đang sống ở Úc. Bạn cũng đã liên lạc được với một số bạn cũ chung lớp ngày xưa. Nay muốn được chơi hết với mọi người.

Thân

Nguyên

# 3800
  09 tháng 11, 2011 09:45   Chuyện tứ xứ - Trần Quốc Thắng viết:
Chủ đề:

Chiếc xe đạp củ kỹ, lộc cộc trên đường phố của một đêm dầy đặc tuyết, một đọan đường võn vẹn chỉ có hai cây số để đến chổ làm mà tôi tưỡng chùng đoạn đường này còn dài hơn từ Sài gòn ra Bình dương. Tuyết phủ đầy đường, cả một thành phố nhỏ trắng toát và gần như không một bóng người và vì có lẽ đêm nay là đêm lễ Thanksgiving nên mọi người quay quần trong gia đình bên con gà tây, chĩ một mình tôi lạc lõng trên chiếc xe đạp củ rích được tặng bởi một người hàng xóm Mỹ tốt bụng; đếm lại số ngày đến Mỹ thì cũng chỉ võn vẹn hơn hai mươi ngày.

Công việc của tôi làm là chất hàng nhu yếu phẫm cho một tiệm bán thức ăn, tạm gọi là tiệm chạp phô, tiệm này có năm người làm tính luôn ông chủ; trước đó vài ngày, ông ta đề nghị tôi làm việc trong đêm Thanksgiving vì không ai muốn làm trong đêm này và không ai ngoài tôi ra để đãm nhận công việc; để đền bù lại, người chủ Mỹ tốt bụng này nói với tôi là trong đêm Thanksgiving, ông đãi tôi, không phải bằng tiệc tùng gì cả mà là...muốn ăn, muốn hút thuốc, muốn uống rượu hay bất cứ món gì trong tiệm thì tôi có quyền sử dụng, chỉ cần viết xuống cho ổng biết là xài cái gì vậy thôi.

Cãm giác chuột sa hủ nếp bắt đầu đến với tôi trong đêm này, sau khi đã làm xong hết những công việc mà tôi cần phải làm, tôi bắt đầu ngồi xuống bày ra tất cả "chiến lợi phẫm" mà tôi đã chọn trong tiệm này để trước mặt và cùng lúc đem giấy bút ra ngồi viết lại những suy nghĩ, những sự thật mà tôi đang có trước mặt để gởi về cho những thằng bạn nghèo khổ của tôi ở Việt Nam.

Đêm nay....ngồi đây...viết lại tâm sự này, tôi thật sự nhớ chúng nó, tôi nhớ từng đứa một và những điều ước mà chúng tôi thường bàn cãi nhau ở quán cà-phê cốc lề đường, thằng thì thích có một gói PalMal, thằng thì thích gói thuốc Lucky và cũng có đứa mong ...một hôp xì gà Hava Tampa. Tôi viết xuống hết những món tụi nó mơ ước...thầm lặng nhìn lên trời cao, đêm nay trăng thanh và cũng chỉ còn một vài vì sao lấp lánh, một hơi Wiskey....tôi thã hồn theo trăng, tôi mới viết lại đoạn cuối của bài viết....tụi bây có biết bây giờ tao mới thấu hiểu cho ca sĩ Bạch yến với bài hát "đêm đông", và bây giờ tao mới biết câu...thấu tình cô lữ đêm đông không nhà.

                                                                                                  Mùa Thanksgiving năm một chín, bãy chín

# 3801
  09 tháng 11, 2011 20:19   Chuyện tứ xứ - Dũng trả lời:
Chủ đề:

Thắng,

Những thằng bạn nghèo khổ của mày ở VN là ai? Dân Taberd giàu nứt đố đổ vách thì chắc không có ai trong đám này (trừ tao), nhưng ở VN tao chỉ biết mày nhưng không hân hạnh được quen một tâm hồn lãng mạn trăng rụng xuống cầu như mày, vì 1 lớp ở Taberd (trên 60 đứa) đông hơn những trường tao đã học qua nên mình chỉ quen và chơi với những thằng ngồi gần.

Tao sắp phát ngôn 1 câu xứng đáng bị ăn đá là dân nhà giàu thì thường không tình cảm và tinh tế bằng con nhà nghèo (nếu tao mà con nhà giàu thì cũng vậy thôi, no complaint :) ).

Mày lãng mạn như vậy thì có lẽ không phải là con nhà giàu rồi (exception Lý Hữu Phước, thằng này cũng là loại Hắc công tử như George Phước, nhưng không hiểu tại sao nó lại mắc gió, thích thơ văn?! Thằng Trần Sư Tứ  là Bạch Công Tử, rời VN bằng Air France năm 1976 thì mình biết đường ra phi trường của nó lót bằng vàng, thế nhưng nó cũng giống thái tử Tất Đạt Đa bây giờ ngôn từ đầy đạo vị, mày muốn giải hoặc, thoát khỏi vòng nhồi sọ thì đăng  ký nhập môn với nó, trong Website tao sắp lập sẽ viết "In memory  of Tứ như một lời cám ơn)

Tán nhảm vài đường, tao thăng.

 

# 3802
  09 tháng 11, 2011 21:54   Chuyện tứ xứ - Thắng trả lời:
Chủ đề:

Hi Dũng,
Chiều mai tao cũng chuẫn bi đi hội ngộ với những thằng bạn "con nhà nghèo" Taberd 76 ở quán Kim theo lời thông báo của trưỡng lớp "Be hói", kỳ này tao gặp lại Lê cãnh Hưng mà khuôn mặt của nó đang hiện diện trước mặt tao không thiếu một nét..........bốn mươi năm.......

Thân,
Thắng
# 3803
  12 tháng 11, 2011 22:04   Tào lao (Bàn loạn) - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Thợ chụp hình
Hai vợ chồng kia rất yêu thương nhau, sau 10 năm thử thách bà vẫn chưa có bầu.
Cuối cùng ông đồng ý nhờ một nguời đàn ông khoẻ đẹp để cấy giống.
Mọi chuyện đã sắp đặt, giờ hành sự đến, ông rời nhà và dặn vợ sẽ có nguời tới làm phận sự,
bà cứ tự nhiên tiếp đãi ân nhân.
Trong khi ấy, một nhiếp ảnh gia chuyên chụp hình trẻ em dạo trong vùng tới gõ cửa.
Chủ và khách thuộc diện mau mồm miệng. Khách chưa kịp mở lời, chủ đã vồn vã mời vào, bà nhanh nhẩu:
- Tôi biết ông là ai, đến đây làm gì, tôi đang chờ ông đây, xin ông cứ tự nhiên.
- Thật vậy sao, hôm nay tôi có chuơng trình giảm giá đặc biệt, sản phẩm trẻ em là chuyên nghiệp của tôi,
bảo đảm không vừa ý không tính tiền bà.
- Thế tốt, đó là điều vợ chồng tôi mong muốn. Xin ông cho biết mình sẽ làm việc ở đâu?
- Bà cứ yên tâm, theo kinh nghiệm của tôi, phải làm hai cái trong bồn tắm, trên bàn ăn,
duới bếp và sau đó có thể bò càng duới sàn nhà.
- Trong bồn tắm? Duới sàn nhà? Chồng tôi chưa bao giờ làm như thế, hèn gì.....
- Thưa bà nghề chúng tôi không bảo đảm làm đâu trúng đó, tôi phải thử 5,7 kiểu, mỗi vị trí 1-2 cái,
càng nhiều góc cạnh khác nhau, càng hy vọng mang lại kết quả tốt.
- Chồng tôi xưa nay chỉ có một chỗ, làm hoài một kiểu hèn chi...Nếu vậy, xin ông làm liền, tôi nóng lòng lắm rồi.
- Thưa bà, nghề này không cho phép chúng tôi vội vã, mặc dầu chỉ cần 5-10 phút,
nhưng thiếu sự chuẩn bị, kết quả sẽ hong làm bà thỏa mãn.
- Phải rồi, chồng tôi không có kinh nghiệm, ông ấy vội vội vàng vàng, phụp một cái là xong,
đem đi rửa (hình), hèn chi...
- Thưa bà, tôi không dám chê ông nhà, nhưng hành nghề như vậy hèn gì trong nhà bà không có một sản phẩm nào ra hồn.
- Phải rồi, chúng tôi cũng muốn có hình ảnh con cháu cho đỡ buồn.
Anh phó nhòm mở cặp lấy ra mấy tấm hình trẻ em. Chỉ một tấm chụp trong sân truờng:
- Thưa bà, cái này chúng tôi làm việc ở sân truờng.
- Ấy chết, ai lại làm ở nhà truờng, không sợ cảnh sát sao?
- Không sao thưa bà, lúc làm cái này chúng tôi chuẩn bị sẵn từ ngoài, vào tới là phụp liền, cảnh sát cũng khoái đứng xem chúng tôi làm suốt buổi !
Phó nhòm đưa tấm hình khác chụp em bé sinh đôi:
- Cặp sinh đôi này thật là khó khăn, bà mẹ các cháu không giữ nổi, chúng tôi làm suốt ngày.
- Trời đất, làm gì mà giữ không nổi !
- Dạ phải, bà ấy luôn chân luôn tay, hai đứa không đứng yên một chỗ, đứa này xáp vô là đứa kia đã ra, cứ thế, lăng xăng mãi, mệt quá, hai đứa vừa ngồi chụm lại, tôi phụp một cái, thật bất ngờ mà lại đẹp thế này.
Ðưa tấm hình em bé khác chụp ngoài công viên:
- Bé này, thưa bà tôi đã mất 4 tiếng đồng hồ làm ngoài công viên, còn hư cả đồ nghề nữa.
- Ông nói sao? Làm tới 4 tiếng đồng hồ? còn hư cả đồ nghề nữa?
- Dạ phải, thưa bà thằng nhỏ nhúc nhích quá, tôi phải chui vào bụi rậm, chỉ lòi đồ nghề ra, vì nặng, tôi phải để đồ nghề trên cái nạng, thằng nhỏ nhúc nhích sàng qua sàng lại lia chia, rung chuyển cả mặt đất, đồ nghề mất thăng bằng rơi xuống, đụng phải tảng đá làm tôi thót cả ruột gan.
- Thôi đuợc, tôi đã xem sản phẩm của ông, mình bắt đầu đuợc chưa, tôi cũng chịu hết nổi rồi.
- Thưa bà, xin bà 5 phút, tôi ra xe lấy cái tripot (cái nạng) để đựng đồ nghề.
- Trời ơi, đồ nghề của ông phải chống nạng hay sao?
- Thưa bà, cái cà nông ( camera canon) của tôi vừa dài vừa nặng, tay tôi cầm không nổi. Ấy...ấy....bà sao vậy?

Nghe tới đó, bà chủ nhà kinh hoàng, bủn rủn tay chân té xuống sàn nhà nằm sùi bọt mép...
# 3804
  16 tháng 11, 2011 22:33   Chuyện tứ xứ - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Thiên đàng ...hay thiên lôi !!!

Tài mua sắm của vợ là Thiên Phú
Khi còn là người yêu, vợ là Thiên Thần
Còn em gái của vợ là... Thiên Nga
Những lá thư của vợ là Thiên Thư
Con đường xưa vợ đi là Thiên Đường
Dáng vợ lướt như là... Thiên Tướng
Mùi thơm của vợ là Thiên Hương
Tướng đi của vợ là  Thiên Long Bát Bộ

Vợ có tài tề gia nội trợ là Tề Thiên Đại Thánh
Vợ trang điểm là Thiên Hình Vạn Trạng
Phòng ngủ của vợ là Thiên Cung
Nhà của vợ là Thiên Đình
Thành phố vợ ở là Thiên Đô
Ba mẹ anh chị em họ hàng bên vợ là Thiên Triều
Chữ nghĩa của vợ là Thiên Văn
Suy nghĩ của vợ là Thiên Kiến
Lý lẽ của vợ là Thiên Lý
Ý vợ muốn là... Thiên Thạch
Vợ quyết mọi việc, gọi là Thiên Định
Lời vợ dặn là Thiên Lệnh
Vợ gọi thì chồng phải... Thiên Bẩm
Con của vợ là Thiên Tử  
Vợ quen chân đi chơi rông dài là Thiên Di
Vợ ngồi lê đôi mách, nói chuyện tào lao là Thiên Tào
Vợ chỉ biết mình là Thiên Vị
Có bồ nhí mà vợ biết được là Thiên Tai
Bị vợ đo hạ ván là Thiên Hạ
Vợ cho chung giường là...Thiên Thai
Có hai vợ là... Nhị Thiên Đường
Đi nhậu wá xỉn bị zợ kéo đầu zề, gọi là Thiên Lôi.
Nhậu với vợ bị vợ đánh gục, gọi là Thiên Hạ.
Vợ nói có lý, gọi là Thiên hửu.
Bị vợ đánh, gọi là Thiên tả.
Vợ muốn làm hòa, gọi là Thiên an

Vợ thiếu đồ mặc, gọi là Thiên nhiên.
Tiền lương, tiền túi, tiền cà phê cà pháo đều bị vợ tóm gọn là Thiên Thu
Hình bóng vợ nay đã đi vào dĩ vãng là Thiên Cổ
Vợ nổi cơn thịnh nộ là Thiên Lôi





# 3805
  17 tháng 11, 2011 16:46   Chuyện tứ xứ - Be Hói trả lời:
Chủ đề:

Khi còn là người yêu, vợ là Thiên Thần
Khi người yêu thành vợ thì là Thiên Mụ
...
# 3806
  17 tháng 11, 2011 17:47   Chuyện tứ xứ - Nguyen Pham trả lời:
Chủ đề:

Be Hói và Be Bảo ơi,

Khi người yêu thành vợ là THIÊN HỌA  ( trời sập ), hahaha.

Dzọt lẹ, vợ đi chợ về.

.....

# 3807
  18 tháng 11, 2011 02:46   Chuyện tứ xứ - Sơn Mập trả lời:
Chủ đề:

Tôn thờ vợ đẹp như Nguyên là vì sợ THIÊN SẮC...

SM
# 3808
  18 tháng 11, 2011 14:32   Chuyện tứ xứ - Sơn Em trả lời:
Chủ đề:

Dù THIÊN SẮC có thể làm Nguyên đổi SẮC, nhưng Nguyên  sẽ nhất định không đổi MÀU
Trang: 1 / 2       Qua trang: