Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Chủ đề: 
Đam mê và bực tức
  PreviousNext
# 5456
  09 tháng 01, 2013 12:16  Tqthắng viết

Con người ta sinh ra trên cõi đời này, bực tức thì ai cũng phải trải qua, cũng có người cả đời không đam mê gì hết, nhưng có lẻ họ có dự phần vào một đam mê nào đó mà chỉ có ngôn từ riêng để diễn tả niềm đam mê đó mà thôi, cũng có thể ví dụ là họ đam mê theo những "không đam mê cái gì hết" thì tự nó cũng là một đam mê, phải không?

Tại sao con người ta bực tức, câu hỏi qúa dư thừa phải không? bực vì một chuyện gì đó mà không theo như ý của họ, tức vì bị mất mát một chuyện gì đó có thể là vì ganh tị, nhưng cái tức này thường đi chung theo nghĩa tối mà người đời thường gọi là "tức tối", nói nôm na là sự tức giận này không phát xuất từ sự sáng suốt để nhận diện vấn đề.

Đam mê và bực tức đều là danh tự, tuy khác nhau nhưng cả hai đều dẫn đến một mẫu số chung, đó là hành động, tuy là "hành động" nhưng cả hai đều đưa đến trạng thái mù quáng; người ta nói "đam mê mù quáng" và "bực tức mù quáng" chứ không ai nói "đam mê chính chắn" hay "bực tức chính chắn" cả, phải không các bạn?

Tại sao con người ta đam mê vì con người ta không thể đam mê nếu không có đối tượng, vì đối tượng bao gồm : tượng vật và tưỡng vật là hai hình thể hiện hữu và không hiện hữu, có nghĩa là nó nằm trong tiềm thức được cấu tạo nên bằng ão tưỡng mà ra. Lấy một thí dụ cho "tưỡng vật", một người không có mười đồng trong túi nhưng luôn nghĩ nếu tôi có mười đồng thì tôi sẻ mua một món gì đó chẵng hạn; tuy mười đồng là tượng vật, nhưng vì không có thực tế trong "túi' của đối tượng, nên nó gọi là "tưỡng vật". Đam mê cũng có thể định nghĩa rộng rãi theo nghĩa bóng lẫn nghĩa đen, ví dụ: đam mê đá banh, đam mê mua sắm, đam mê hội hoạ v..v.. nói chung là niềm đam mê "tượng vật" có nghĩa là hiện hữu. Cuối cùng, đam mê không xấu nhưng để thể hiện cho niềm đam mê, con người cần phải biết tự định lượng sức mình là mình đang ở vị trí nào trong niềm đam mê đó thì niềm đam mê đó tự nó sẻ biến thể theo một hướng tốt, niềm đam mê này mà theo tôi định nghĩa là "đam mê hiện thực" và dĩ nhiên là bạn cũng không nên theo "đam mê mù quáng", tuy cả hai cùng là đam mê nhưng sẻ "lèo lái" cả cuộc đời của bạn...có khi là không lối thoát.

Bực tức là điều tối kỵ của một đời người, vì rỏ ràng bực tức sẻ đưa bạn đến ngõ cụt, có bao giờ bạn cãm thấy vui hay hài lòng việc gì sau khi "bực tức", cũng có thể chỉ hài lòng tạm thời ở một lúc nào đó vì mình đã trút đi một điều gì, nhưng việc mà làm cho mình mang nổi bực tức mới chính là cội nguồn cần phải tránh. Lấy một thí dụ, gặp một người vô cớ đi ngang chữi mình, bạn "tức thì" có nỗi bực tức dâng trào, phải không? chữ "tức thì" mà tôi vừa dùng đến mang một ý nghĩa rất sâu xa, "tức thì" là vì mình không chuẫn bị trước nên mới có chuyện này xãy ra, không ai muốn mình bị chữi một cách vô cớ nhưng đó là sự thật xãy ra hằng ngày ở khắp mọi nơi và nếu bạn muốn tránh tình trạng "tức thì" thì mình nên chuẫn bị trước hay sẵn sàng, nếu mình nhìn vào vấn đề một cách thông suốt và coi như chuyện "tức thì" sẻ không đến với bạn một cách "ngẫu nhiên" và coi đây là một điều trước hay sau mà thôi, thì bạn sẻ không bị "bực tức tức thì" làm chi phối thân tâm.

Bằng cách nào? Hiễu và Biết, mong bạn sẻ tự tìm ra lối thoát của "đam mê và bức tức" cho chính bãn thân của mình.

.......chúc các BE và gia đình một cuối tuần vui vẻ.