Taberd.org
 Mục lục
Từ chết đến bị thương!
Nguyễn Ngô Hùng

Về thăm quê hương lần này thật khác hẳn với những lần đi trước.

Mỗi khi được về Sài Thành, Tây ba lô tôi đều không quên thưởng thức những món ăn thật là thuần túy quê hương. Ngày 20 tháng 09, 2010, sau khi họp mặt với các ông Nội ở bộ chỉ huy quán Cây Khế, trước khi tan hàng, họ Ngoại chúng tôi được họ Nội cho thưởng thức bánh cuốn "Tây Hồ"  ở đường Đinh Tiên Hoàng. Nơi đây, món ăn đặc biệt là bánh cuốn nhân thịt có cả cà cuống thơm ngon.

Những đĩa bánh cuốn nóng hổi mới ra lò được đưa ra trông thật là hấp dẫn. Những chiếc bánh trắng cuốn nhân thịt phía trong nằm dưới một ít giá chín lẫn lộn vài miếng rau thơm đã được thái nhỏ kèm thêm một ít hành phi. Trên bàn có thêm một đĩa chả lụa, bánh tôm. Liếc nhìn trên tường thấy hàng chữ: nơi đây có cả cà cuống, một giọt hai ngàn. Tây ba lô tôi đã xin thêm 2 giọt cho chén nước mắm.

Chấm bánh vào chén nước mắm với cái mùi cà cuống thật là thơm tho. Bánh thơm, dẻo, mềm, nhân thật là ngon đang được Tây tôi tận tình chiếu cố làm cho Tây tôi nhớ lại hương vị này đã từng được thưởng thức vào tháng tư vừa rồi sau một lần đi thăm bạn bè ở Canada, đó là đĩa bánh cuốn của "Mẹ thằng M" tức phu nhân của cựu trưởng lớp Nguyễn Văn Em. Nếu phải cho điểm giữa đĩa bánh cuốn Tây Hồ và đĩa "bánh cuốn Mẹ thằng M", có lẽ Tây ba lô khó có sự lựa chọn nhưng vì quen tánh nịnh đầm nên Tây ba lô sẽ chọn đĩa bánh cuốn Mẹ thằng M để cho chiếc huy chương vàng !!!

Qua hai trận đấu tennis với Nguyễn Trịnh Lương, vì bại trận, ông bạn thương tình không bắt đãi ăn nên Tây ba lô phải tự đi ăn bột chiên một mình dù không được mấy ông họ Nội dẫn đi ăn ở chùa Xá Lợi.

Sau khi lên nhà thăm cựu trưởng lớp, và vì ông này hơi hà tiện (hay nói đúng hơn Mẹ thằng M không có ở đó nên ông chẳng biết làm gì để mời Tây tui), nên trên đường về khách sạn, Tây tui liền ghé qua đường Võ Văn Tần (Trần Quý Cáp cũ). Ngồi trầm ngâm trước đĩa bột chiên (lại bột chiên !!!) thêm vào chén đu đủ sống, chén nước chấm….Tây tui, từng miếng một, gắp bỏ vào miệng từ từ để tìm lại hương vị của năm xưa. Không biết vì đói hay nói đúng vì tham ăn, Tây tui đã chơi liền một hơi 3 đĩa, rồi 2 ly trà đá, tổng cộng Tây tui phải trả hết 55 ngàn đồng VN.

Nếu lại phải so sánh hương vị giữa bột chiên Võ Văn Tần và "bột chiên nhà bà Liên" (phu nhân của Lê Như Trầm), một lần nữa Tây ba lô tui xin nịnh đầm vì một bên hương vị SG (V.V.T) còn một bên là kỷ niệm của trường cũ năm xưa ở nhà một thằng bạn Taberd ngày nào ! Phần thưởng lại về phía ta !!!

Như vậy Tây ba lô tui đã được thưởng thức nhiều món với những khẩu vị khác nhau, chỉ còn thiếu món Hamburger của cái xứ Hoa Kỳ để gặp gỡ thêm mấy ông họ Ngoại. Có thể ở bên đó, Tây tôi lại tìm được đĩa bánh cuốn của Mẹ thằng Gì Đó ? hay bột chiên của nhà bà Gì Đó ?????

Nguyễn Ngô Hùng - Paris (tháng 10 năm 2010)