Mục lục | Mr trưởng lớp Nguyễn Ngô Hùng |
Từ khi tôi rời ghế nhà trường và sau đó rời xa quê hương. Bạn bè học cùng trường thì tôi có rất nhiều, nhưng chỉ có lẽ có một người bạn có cái tên thật để đời mà tôi không quên được. Mr trưởng lớp Nguyễn Văn Em.
Sau khi xa quê hương, thời gian đi qua theo năm tháng, tôi vẫn còn nhớ tới vài tên tuổi của những thằng bạn cùng trường, nhưng có thể nói người mà tôi nghĩ về nhiều nhất trong lúc xa tất cả bạn bè mà tôi đã tưởng là không bao giờ mình có thể gặp lại, đó là ông trưởng lớp Nguyễn Văn Em.
Lúc còn học ở bậc trung học đệ nhất cấp, chúng tôi, những lũ trẻ con với giọng nói vẫn còn trong trẻo trong khi ấy, ông trưởng lớp của chúng tôi đã bị bể tiếng rồi! Mặt mày chúng tôi thì còn non choẹt, còn ông ấy thì râu cũng đã bắt đầu mọc ra trên cái miệng hơi chu chu của ông !
Còn nói về học thức, thì ông ấy lượm gần hết bảng danh dự mặc cho tụi con nít tụi tôi cứ la làng, tôi cứ nghĩ tại sao ông ấy và tôi cùng mang cùng một họ Nguyễn, mà tại sao ông ấy là học sinh xuất sắc còn tôi lại là một học sinh rất tầm thường! (sau này biết được sự thật qua bài Học sinh xuất sắc của chính tác giả, nên tôi cũng đỡ đau lòng!).
Nhưng những gì định mạng đã an bài rồi cũng sẽ đến, một ngày kia tôi tìm lại được ông cựu trưởng lớp của tôi qua một trang Internet của cái site có cái tên là Taberd.org, tôi đã lấy hết can đảm để viết gởi cho ông ấy một email để hỏi thăm sức khỏe của Mr trưởng lớp, được biết ông ấy hiện giờ sống ở tại một cái xứ Canada với một chứng bịnh đã làm cho cơ thể của ông ấy bị thay đổi đi.
Rồi từ đó chúng tôi liên lạc lẫn nhau với thêm vài người bạn khác như Vũ Văn Chính, Dương Quang Khải vân vân và vân vân.
Một hôm tới, tôi quyết định sẽ đi thăm lại ông ấy mặc dù là xa xôi. Khi tới Canada, khi tôi nhìn thấy ông ấy, tôi đã khựng lại trong vòng một khoảng khắc, ồ kia rồi ! Mr trưởng lớp Nguyễn Văn Em của ngày nào, nay khuôn mặt của ông ấy cũng không mấy gì thay đổi, chỉ có hình dáng thì chỉ có một chút gì đổi thay. Trưởng lớp nay đã thành trưởng phòng, sao mà ông ấy cứ thành trưởng ở mọi điều vậy ? Từ trưởng lớp đến trưởng phòng kiêm luôn trưởng gia đình nữa ! Nhưng mà thôi, ông ấy muốn được làm trưởng gì đi nữa cũng được miễn làm sao từ nay tôi không phải nghĩ nhiều về ông ấy nữa, vì tôi đã thấy và được nói chuyện mỗi tuần với ông ấy là tôi vui rồi !
Viết tặng cho trưởng lớp Nguyễn Văn Em, một thằng bạn từ thời xa xưa.