Mục lục | Môn Toán và Thầy Hà Ngọc Cư Nguyễn Văn Em |
Năm học lớp Bảy tôi còn dẫn đầu lớp về môn toán, nhưng từ lớp Tám trở đi tôi đuối dần. Một phần vì có lần mấy anh em nhà họ Koch chả biết từ đâu đến, đi ngang qua Taberd thấy tôi ngồi cú rũ, buồn thỉu buồn thiu học bài một mình, những tên khác hình như đang mắc bận chạy theo mấy cô áo hồng Thiên Phước hay túm tụm tập nhảy đầm nên tụi nó xà vào tấn công tôi, cho đến một ngày bác sĩ báo tin tôi bị lao phổi (phải chi tụi nó lựa Sơn Mập, với tấm thân mỡ màng của nó, ngon phải biết! Chọn chi cái thứ ốm nhom ốm nhách như tôi). Một phần tôi gặp ông Thầy dạy "dở" (ý nghĩ của tôi vào lúc đó).
Người Thầy mà tôi cho là dạy “dở ẹc” này không ai khác hơn là Thầy Hà Ngọc Cư.
Năm đó tôi được học môn Quỹ Tích, mỗi ngày tôi nhớ Thầy lập đi lập lại nguyên tắc sau trong suốt năm học: “Các em nhớ, Toán học chỉ là Phân Tích và Tổng Hợp, Tổng Hợp và Phân Tích”. Nghe thì nghe chứ tôi chẳng hiểu phân tích cái gì và tổng hợp cái gì và thật sự chẳng hiểu ông Thầy mình muốn nói cái gì. Trong môn Quỹ Tích đại khái "một điểm biểu diễn chung quanh một điểm cố định, trong một khoảng cách nhất đinh và trên một mặt phẳng, sẽ tạo ra một vòng tròn vv.., và ..vv”. Đơn giản như vậy mà học tới học lui học xuôi học ngược cả năm không hiểu thì rõ ràng là Thầy dạy không hay!
Ngồi trong lớp nghe giảng thì lơ tơ mơ, chỉ chờ được về nhà để nằm vật ra giường vì bị anh em nhà thằng Koch nó hành, trời ạ, chẳng còn thiết tha gì đến chuyện học với hành nên tôi cũng không buồn cố gắng tìm hiểu cái nguyên tắc Phân Tích và Tổng Hợp của Thầy. Rồi thì năm học cũng qua đi và tôi cũng mất luôn danh hiệu học sinh xuất sắc về môn Toán.
Về sau lên Đại Học, tôi mới hiểu rõ hơn về môn học Quỹ Tích và càng ngày tôi lại càng hiểu hơn cái mà Thầy Cư muốn truyền đạt cho đám học trò. Nguyên tắc của Thầy không chỉ áp dụng trong Toán học mà còn cả trong đời sống thường ngày. Đi làm, ông Chef giao cho công việc, cũng phải đọc lướt qua phân tích xem ổng muốn cái gì rồi mới đúc kết lại và sau đó thì cắm đầu cắm cổ mà làm. Cũng chẳng đâu xa, mới đây nè, các bạn trong Taberd chấm Ọt muốn lập ra một quỹ tương trợ, cũng có một nhóm thầy bàn soạn thảo một mớ chi tiết, bàn bạc tới lui lấy ý kiến chung. Cứ phân tích rồi tổng hợp, đọc bản tổng hợp rồi lại phân tích, rồi làm bản báo cáo tổng hợp cuối cùng để đặt ra phương án làm việc cho quỹ. Sao mà nhớ Thầy Cư quá xá đi.
Giờ đây mỗi lần nhớ và nghĩ về Thầy, tôi luôn tự trách mình lúc đó đã không hiểu hết ý nghĩa những lời giảng huấn của Thầy lại còn hăng hái chê Thầy dạy dở. Và không biết từ lúc nào tôi "XIN RÚT LẠI Ý NGHĨ THẦY HÀ NGỌC CƯ DẠY DỞ ẸC”.
Còn một việc quan trọng nữa mà tôi suýt quên, xin thưa cùng các bạn là tôi đã hết bị bịnh phổi từ lâu lắm rồi nên mấy ông bạn nào nói chuyện Xì Kai với tôi không sợ tụi thằng Koch tấn công. Chúng nó chết hết rồi. Xin hết.