Mục lục | Vui ngày họp mặt Vũ Văn Chính |
(Thân tặng Lê Việt Quang và các bạn trong buổi họp mặt)
Đang làm việc thì bất ngờ nhận được một cú phone lạ, allô thì lúc đầu mình tưởng Nguyễn Trịnh Lương gọi, nói thêm một chút mới biết thì ra là Việt Quang gọi, Quang mời mình họp mặt bạn cũ vào ngày 3 tháng 1, nhân dịp Quang về Sài gòn thăm gia đình, nhưng sau đổi lại là ngày mùng 1 (Tết Dương Lịch) tại quán Càfé Cây Khế, địa điểm do Lý Minh Sơn chọn. Chủ quán là Lưu Thành Hiếu cũng là bạn học Taberd cùng cấp, người có lẽ lấy vợ muộn màng nhất và có con trễ nhất, vợ Hiếu đang mang thai đứa con đầu lòng, quá đã luôn.
Buổi sáng ngày mùng 1, lòng hồi hộp y như đi gặp người yêu vậy, Nguyễn Kim Giao tới sớm nhất, rồi mới đến tôi, Giao vừa là bạn cùng lớp mà nhà Giao ngày xưa lại gần nhà tôi, nên hai đứa chơi thân với nhau, và tôi cũng vừa tìm đươc hắn trên mục nhắn tin sau 34 năm mới gặp lại, sau đó là Minh sơn, Trịnh Lương, Việt Quang, Lê Đình Dũng, và cuối cùng là La Thu Chinh, chỉ thiếu Lý Văn Quới đang công tác ở Đà Lạt, Phạm Quang Anh thì bận không tới được và Nguyễn Hoàng Dũng đang bị mệt nằm ở nhà nên không đến dự được.
Đúng là một ngày đầu năm Dương Lịch đầy ý nghĩa sau bao năm trời dài đăng đẳng mới lại gặp nhau, tuy hình dáng anh em có thay đổi theo thời gian, nhưng nét mặt vẫn không khác nhau lắm vẫn có thể nhận ra ngay, tuy có những người mình không học chung với nhau, nhưng cũng có sao đâu vì ngày xưa dù có học chung lớp mà nhiều khi đâu có chơi với nhau, biết bao kỷ niệm xưa được anh em trao đổi với nhau, và tiếng cười vui vẻ với lối dẫn dắt dí dỏm những chuyện xưa của Lý Minh Sơn làm anh em cảm thấy gần gũi nhau hơn. Sau đó anh em bàn với nhau là kéo đến nhà Nguyễn Hoàng Dũng (thương binh chiến trường Campuchia bị mất hai bàn tay và một chân) ở đường Phạm Thế Hiển.
Tại nhà Dũng, một bữa nhậu nhỏ được bày ra và anh em lại tiếp tục ngồi ôn lại kỷ niệm xưa, đó cũng là điều hạnh phúc cho một nhóm nhỏ tụi tôi còn ở lại Việt Nam, với những hoàn cảnh số phận khác nhau không bao giờ nghĩ còn có thể tìm lại bạn bè khi xưa, thế mà nay đã được ngồi lại bên nhau, vẫn dễ thương nghịch ngợm như thưở nào dù tóc đã bắt đầu bạc. Sau khi chụp hình lưu niệm anh em chia tay nhau lúc 3g chiều và hẹn ngày tái ngộ sắp tới.
Ngày Đi ...Hôm nay, 24-1 anh em lại họp mặt tại quán Cây Khế để tiễn Quang ngày mai về Úc, lần này đông hơn một tí, anh em ngoài 7 người lần trước thì lần này có thêm Đỗ Bá Cảnh, Huỳnh Ngọc Lâm, Lý Văn Quới, Nguyễn Hữu Đức, Nguyễn Hữu Tường, Phạm Giản Tư, Nguyễn Anh Tuấn và sau đó có thêm Phạm Bá Mai, tổng cộng 15 anh em.
Sau đó, anh em kéo nhau đến Quán Nga để lai rai vài sợi cho thêm phần rôm rả, Lý Văn Quới phát biểu đầu tiên cho buổi họp mặt này, và cùng với anh em hát bài Lasan Hành Khúc thật sôi nổi y như ngày xưa (anh em dặn nhau khi họp mặt là phải hát bài này, ai hát không thuộc thì không phải là dân Taberd sẽ không cho tham gia), chưa lúc nào bạn bè cũ gặp nhau và nghịch ngợm như lúc này, siêu quậy nhất là Văn Quới nhà mình chứ còn ai vào đây nữa. Cảm động nhất là lúc Bá Cảnh (người còn giữ lại đươc chiếc áo thun thể thao kỷ niệm 100 năm thành lập Taberd, và chiếc huy hiệu Lasan Taberd bằng vải), bày tỏ tâm tình sau bao năm tìm lại bạn xưa, mà có lúc vợ Cảnh nói với anh là thôi anh đừng đi tìm nữa vô vọng lắm vì tất cả đã xa lắm rồi, mà hành trình đi tìm bạn cũ của anh cũng đã 10 năm rồi còn gì, thế mà như trong giấc mơ nay anh đã phần nào toại nguyện.
Cuối buổi họp mặt anh em bàn kéo nhau về Trường cũ chụp hình lưu niệm, chỉ được đứng ở ngoài chụp chứ không vào sâu bên trong được, nhìn trường cũ tàn tạ theo năm tháng, xác còn đây nhưng hồn thì đã mất từ lâu lắm rồi, anh em chỉ còn biết đứng nhìn và nhớ về ngày xưa. Anh em cũng được gặp lại và chụp hình chung với cựu Frère Roland Anh (người đã thiết kế những chiếc xe La Mã tham dự cuộc đua xe trong dịp lễ Kỷ niệm 100 năm thành lập Taberd).
Thế đấy gặp nhau đây rồi lại chia tay, mình cũng vẫn mong đây là buổi họp mặt tiên phong, mở đường cho những buổi họp mặt sau này sẽ đông hơn và vui hơn, cũng cứ hy vọng như thế phải không các bạn?
(xem ảnh Họp mặt)