Taberd.org
ndq

Tôi Chờ Điều Ấy

Nguyễn Đức Quang  
  7:29'
Bấm vào nút > bên trên để nghe bài hát

Có điều gì, có câu gì thật tình là mới không?
Nói đi em, nói lên em, tôi chờ ngóng
Chớ âu sầu, chớ im lìm dựng tường cao bóng đêm
Chớ ơ hờ, chớ lặng lờ tôi buồn lắm

Có điều gì, có câu gì thật tình là mới không ?
Thế giới ơi, biết cho tôi như lửa nóng
Muốn nghe điều rất nhẹ nhàng được đặt trong trái tim
Hỡi trăng sao, biết khi nào thành lời em ?

Ước mơ hoài, có một ngày một ngày em nói ra
Ngắn thôi em, rõ thôi em, tôi chờ nhé?
Những im lặng, những lơ là tựa hồ không biết qua
những chối từ, những bước đi sao nghiệt ngã

Trái ưu phiền em âm thầm cài lên hai túi kia
Đã xô tôi, đã vây tôi trong cuộc thế
Những mong chờ rất chân thành chỉ một câu nói thôi
Không cao vợi, không chờ đợi điều gì đâu em ơi

Như trời còn gian, trời gian tôi nhé,
lừa tôi mãi gạt tôi hoài trong cuộc cờ bí ?
Sao, trời vẫn cho, người nhan sắc thế,
vạt tóc ngắn, ngực áo đầy còn cài nửa khuy?

Em, vẫn bước chân đi trông dịu êm, vẫn dáng đong đưa con mèo đêm
rất dỗi dị kỳ, rất đỗi gọi mời nát linh hồn tôi ?
Sao, những tối đi về bao cuộc vui
vẫn ngỡ có em bên cạnh tôi
Nhưng lầu cao ấy, em lầu cao ấy vẫn không một lời !


Những đêm buồn, trên con đường rào quanh bóng cây
Phấn hương đưa ái ân xưa ngàn năm cũ
Tôi bơ phờ mái tóc xù hiện hình như bóng ma.
Trán bỗng nhăn, mắt bỗng hoen, âu sầu quá.

Vẫn nuôi lòng, có một ngày từ trên căn gác kia
Thấy tôi ngoan có trái tim yêu lặng lẽ
Đến với tôi, đứng bên tôi và một câu nói thôi
Hết biếng lười, giờ em đã, nói lời yêu tôi.

Có muôn điều, có ngàn điều cuộc đời đang diễn ra
Những khôn ngoan lẫn điêu ngoa, trên vạn ngã
Có bao điều cứ gậm mòn đời mình từ giấc mơ
Sáng nay đây, vân chưa nguôi, mơ màng nhớ

Có ai ngờ, rất dại khờ lòng tôi lại thiết tha
Bóng dáng qua, tóc thơm hoa, xanh màu lúa
ngõ đi về có dấu mòn chờ đợi từ kiếp xưa
Bước chân gần, mắt quay tròn, tim đờ đẫn

Ước mơ hoài có một ngày được nghe em nói ra
Ngắn thôi em, rõ thôi em, tôi chờ nhé
Những im lặng, những lơ là tựa hồ không biết qua
những chối từ, những quay đi, sao nghiệt ngã

Trái ưu phiền, em âm thầm cài lên hai túi kia
đã trêu tôi, đã xô tôi trong cuộc thế
Mối duyên này, tôi chờ đợi chỉ một câu nói thôi
Không mơ màng, không cao vọng điều gì đâu em ơi.

Sao trời còn gian, trời gian như thế
Lừa tôi mãi, gạt tôi hoài chơi cuộc cờ bí
Sao, trời vẫn cho người nhan sắc thế?
Vạt tóc ngắn ngực áo đầy còn cài nửa khuy

Em, vẫn bước chân đi dịu êm, vẫn dáng đong đưa như mèo đêm
Rất đỗi dị kỳ, rất đỗi gọi mời nát linh hồn tôi.
Sao. những tối đi về bao cuộc vui, vẫn ngỡ có em bên cạnh tôi
Nhưng lầu cao ấy, em lầu cao ấy vẫn không một lời