Taberd.org
ndq

Tình Tôi, Con Dốc Nhỏ

Nguyễn Đức Quang  

Nơi tôi ở rất gần một con đường
Con dốc nhỏ đắm mình giữa mù sương
Thành phố âm u nhìn con dốc đứng
nhà cũ vây quanh tường vôi nứt rạn
khung cửa lầu cao có em ánh đèn sáng

Con dốc nhỏ thích tôi người đứngchờ
trông ngây dại giữa chiều nắng chiều mưa
chờ bước chân quen, gập ghềnh đất đỏ
chờ những hoang liêu một mùi phấn nhẹ
tôi đưa nàng bước lên tuổi xuân thì

Phố xóm nghèo sơm lan chuyện chúng mình
những mái nhàliếc trộm bước tình duyên
chuyện lúc hai tôi ngôụi chân dốc vắng
mặt đất ngây ngây mùi thơm bắp nướng
vai sát bờ vai gờn gợn những trầm hương

Chân dốc nhỏ dẫn đi quanh bóng hồ
môi em mềm hút cạn cánh bụi mưa
hàng liễu giang tay bầy chim trốn gió
từng bước em rung người trong tiếng thở
Em cắn bờ vai: lắm khi lòng bất ngờ ..

Từng đêm từng đêm, con dốc vàng ánh đèn
điệu sáo thần tiên gọi vang tận cõi trên
cuộc tình ngơ ngác không hứa hẹn thêm
nào trời hạnh phúc đâu biết gì hơn
vui với cuộc vui bước khuya tình len lén

Để có nhiều hôm, phố núi gọi mưa về
đường dốc trợt trơn, lòng vang lừng khúc ca
em bước cạnh thôi có chi mà ấm lạ
mưa mãi tình ơi con tim tôi nhóm lửa thật rồi

Nhưng một chiều bỗng em đổi hướng đời
vắng một người dốc mòn cũng lẻ loi
Nhịp trống cao nguyên từng cơn buốt nhói
chờ mãi nơi đây lòng tôi thấm mỏi
em nơi nào, đã thênh thang lộ mới

Trong thinh lặng có tôi chờ rất dài
bông hoa cỏ cắn chặt giữa đầu môi
ngàn cánh hoa bay ngập con ngõ vắng
hàng xóm chung quanh nhìn tôi cố gượng
con dốc nhìn tôi bước đi bằng vết thương

Nay tôi ở rất xa một con đường