| 20 tháng 10, 2014 09:20 Mất Dép 2 viết: CHUYỆN MẤT DÉP : 30 NĂM SAU
Hôm đó gã đàn ông tới thăm một cô em bà con ở tiểu bang xa. Đang ngồi uống nước
trong nhà cô em thì gã nghe tiếng chuông reo. Gã bèn bước ra mở cửa thì thấy có
một thiếu phụ với mái tóc ngắn đã điểm sương đứng quay lưng về phía gã, kế bên
có một thanh niên và một thiếu nữ tuổi trạc hai mươi.
__Dạ thưa bác!
__Các cháu là ... là ... ai?
__Là con tui! Ông có khoẻ không?
Lúc ấy gã mới quay qua thì thấy thiếu phụ đang nhìn gã chăm chăm.Vừa thấy mặt
người đàn bà ấy, bỗng dưng gã như bị ... trời tròng, đứng chết sững, lặng người
đi một hồi lâu, không nói được tiếng nào.
__Bộ ông không nhận ra tui?
__ ... ... ... ...
__Ông bị sao vậy?
__Có phải ... ... bà thiệt hôn?
__Vậy chứ ông tưởng tui là ai?
__Hổng phải! Ba chục năm rồi không gặp bà, tự nhiên bà xuất hiện chình ình ngay
trước mặt tui, làm tui tưởng ... ... ....
__Ông tưởng sao?
__Tui tưởng bà ... chết linh chết thiêng hiện hồn về nhát tui!
__Trời đất! Mới vừa gặp lại ông là ông đã trù ẻo cho tui chết đâu chết phức cho
rồi phải không? Ông mong cho tui chết sớm lắm phải không? Nói thiệt đi!
__Ấy, bà đừng có nỗi nóng, cho tui xin lỗi. Thôi vô đây đi đã… rồi cho bà ... cằn
nhằn tui tiếp.
Thế là cố nhân sau ba mươi năm găp nhau mừng mừng tủi tủi. Thế là cha con ... hụt
gặp nhau cũng ... mừng mừng tủi tủi. Tối hôm đó cha con ... hụt nhậu lade với
nhau, hát karaoke cho nhau nghe thật là đầm ấm. Rồi khuya hôm đó trong bếp, hai
mái đầu bạc ... kề nhau than thở.
__Sao mà bà biết tui ở đây mà tới thăm vậy?
__Mấy đứa nhỏ nó học đại học ở bên đây, tui qua thăm tụi nó rồi tình cờ biết đưọc
ông đang ở đây nên qua gặp ông để thử coi ông ... còn nhớ tui là ai không?
__Ấy sao mà bà cứ hay nói móc lò tui quá vậy? Làm sao mà tui quên bà cho được?
Nói tới đây gã chợt thấy người thiếu phụ nhìn gã đâm đâm rồi quay qua chỗ khác
và thở dài sườn sượt.
__Mọi chuyện cũng tại ông hết!
__Ủa, sao lại tại tui?
__Hổng phải tại ông thì tại ai? Hổng lẽ tại tui?
__Chứ còn ai nữa bây giờ? Bà bỏ tui đi lấy chồng thì hỏng tại bà thì tại ai?
__Mà tại ai tui mới bỏ đi lấy chồng?
__Ai biết được? Tự nhiên bà bỏ đi lấy chồng ngang xương mà không nói tui tiếng
nào hết, hỏng lẽ tại tui?
__Chứ còn ai vô đây?
__Đâu, tại tui ở chỗ nào bà nói nghe thử?
__Tại ông cứ ... cà lơ hư giựt!
__Tui cà lơ hư giựt ở chỗ nào? Bộ bà hỏng nhớ là tui có đòi dẫn ba má tui qua
nói chuyện với ba má bà sao?
__Rồi ông có dẫn không?
__Không.
__Tại sao?
__Tại bà nói "thôi, để từ từ"
Nói tới đây bỗng gã thấy thiếu phụ quắc mắt nhìn gã nẫy lữa như muốn ăn tươi nuốt
sống, cặp mắt nai tơ nảy giờ của nàng bỗng biến thành cặp mắt ... cọp cái! Thấy
vậy gã hết hồn tính phóng xuống đất co giò bỏ chạy thì cặp mắt cọp cái bỗng biến
trở lại thành cặp mắt nai và ánh mắt dữ dằn bỗng dịu hiền trở lại. Rồi nàng
chép miệng thở dài.
__Ba mươi năm gặp lại, thấy ông không có gì thay đổi, vẫn y hệt như xưa, vẫn y
hệt như cái thời ông còn trai trẻ.
__Có phải ý bà muốn nói tui vẫn còn ... đẹp trai như hồi còn con trai?
__Còn khuya!
__Vậy chứ ý bà muốn nói tui vẫn như xưa là sao?
__Là ông vẫn ... ngu như xưa!
__Trời đất! Ba mươi năm mới gặp lại bà ... Ủa mà bà qua đây là để thăm tui hay
là để ... chửi tui vậy?
__Cả hai.
__Bà nói tui ngu mà bà nghe được sao? Nếu tui ngu sao tui học được y khoa. Nếu
tui ngu sao tui đậu được ... step 1 điểm cao khiến bạn bè tui khen tui quá chừng?
__Bạn ông khen ông làm sao?
__Bạn tui nói tui học hành ... không có ngu!
__Tui đồng ý với ông. Tui cũng đồng ý với bạn bè ông. Đối với chuyện học hành
thì ông không có ngu chút nào hết, nhưng đối với chuyện đàn bà con gái thì ông
... thậm chí ngu, cực kỳ ngu!
__Trời đất! Bà bỏ tui đi lấy chồng, tui chưa trách bà một tiếng nào hết mà bây
giờ bà lại còn chửi tui là đồ ngu nửa thì... Đâu, tui ngu chỗ nào đâu, bà nói
thử coi?
__Khi ông đòi đi hỏi cưới tui thì trong bụng tui đã khoái chí lắm rồi.
__Vậy tại sao bà lại nói "thôi, để từ từ"?
__Ông ơi là ông ơi, ông có ngu thì cũng ngu vừa vừa thôi chứ, làm sao mà ông ngu
quá trời ngu vậy? Tui là con gái hỏng lẽ tui mở miệng xúi ông đi cưới tui, người
ta biết được người ta cười tui chết. Cho nên tui nói như vậy là nói đẫy đưa,
nói cho có nói, chứ đâu phải tui từ chối đâu? Cho nên tui nói "thôi" thì
ông phải hiểu là ... OK, là ... dẫn ba má ông qua đi. Còn tui nói "để từ từ"
thì ông phải hiểu là "lẹ lẹ đi" Có hiểu chưa?
__Trời đất!
Sáng sớm hôm sau thiếu phụ đưa gã ra bến xe đò để về lại với vợ con. Khi xe đò
vừa lăn bánh, bằng một giọng nói vừa chất chứa yêu thương, vừa pha lẫn một chút
trách móc, một chút oán hờn, nàng hỏi với theo:
__Bi giờ ... có hết ngu chưa?
Gã bèn gật đầu lia lịa, rồi ngẫm nghĩ sao, gã lại ... lắc đầu lia lịa. Gã mở miệng
định nói, định giải thích nhưng xe đã chạy khá xa. Gã chỉ còn biết nhìn theo bóng
dáng của người xưa xa dần, xa dần cho đến khi bóng hình ấy hoàn toàn mờ nhạt.
Lúc ấy gã chợt nhớ tới một nhà thơ nào đó đã nói:
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một mùa thu trước lúc xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm mất bao nhiêu ... chiếc dép rồi!
Đêm hôm đó ở nhà, gã nằm gác tay lên trán, trằn trọc, trăn trở cho tới gần sáng
mới ngủ thiếp đi được một chút xíu. Trong giấc ngủ mơ màng đó gã ước gì gã có
được phép màu để gã:
Bắc thang lên hỏi Ông Trời
Đàn` bà con gái nói ... Trời hiểu không?
|