Taberd.org
 Mục lục
Bài Luận Văn Tốt Nghiệp
Vũ Văn Chính
(Riêng tặng Ông Nguyễn văn M)
Câu hỏi: Em hãy tả người bạn mà em cho là thân nhất của em ?
Bài làm

Đầu bài: Em có thằng bạn thân tên hắn là Anh, ngày xưa học cùng lớp, ngay cái tên của hắn cũng đã nói lên cái tính cách nổi trội hơn người khác của hắn rồi, nó có vẻ như là xếp của mọi người, mỗi khi có ai gọi đến hắn thì hắn trả lời có Anh đây. Giống hệt như một chú gà choai mới lớn, sung sức và háo thắng, mỗi khi có ai hỏi tới thì vỗ cánh gáy Ò ó O... và ưởn ngực trả lời C'est moi.

Thân bài: Trời sinh ra hắn có lẻ vào một ngày đẹp trời, ngày lành tháng tốt, mặt trời le lói rực rở lung linh sau đám mây hồng vào buổi sáng bình minh, hoặc hắn sinh ra với một ngôi sao hộ mệnh toả sáng, giống như sao Bắc Đẩu, bao giờ cũng rạng ngời trong đêm. Nói chung là hắn được sinh ra với một ngôi sao tốt, vì thế cuộc đời hắn lúc nào cũng đi lên và thành công. Ngày xưa lúc còn đi học, mà hắn học giỏi thật, môn nào hắn cũng quơ hết, không nhường ngôi đầu bảng cho ai hết, kể cả môn Hội hoạ hắn cũng xơi luôn, mà môn này hồi đó em thích vẽ theo trường phái của Picasso, tức là vẽ không ai hiểu nổi là hình gì nên ông Thầy Hội hoạ không để ý đến em bằng hắn. Hắn nổi như cồn, như diều gặp gió, đôi khi em tự nghĩ gia đình hắn có ai làm lớn không? hay gia đình hắn có lo lót và vận động hành lang để cho hắn nổi tiếng không? Lạ thật, gia đình hắn cũng bình thường như bao gia đình khác vậy, đúng là hắn có ngôi sao hộ mệnh rồi...

Rồi đến một ngày, có một biến cố đã xảy ra làm thay đổi biết bao nhiêu thân phận con người, ngày 30-4-1975 năm đó. Sau này em mới biết được hắn đã rời đất nước vào ngày 24-4-75, những người đi vào những ngày này thường là VIP, là ông to mặt lớn, thế mà hắn cũng kiếm được một vé để đi, hắn tốt số quá, biết bao nhiêu người ở lại phải rơi lệ sầu thế mà hắn có biết đâu, hắn tung tăng bên trời Mỹ, lấy vợ và làm công chức tà tà chờ đến ngày về hưu, hạ cánh an nhàn bên vợ hiền con ngoan. Đúng là quần áo giày dép còn có số, huống chi con người ta.

Em và hắn là hai khung trời cách biệt, hắn người Nam em người Bắc, hắn xấu xí còn em đẹp dịu dàng, hắn học giỏi còn em thì lăng nhăng, hắn nhát gái còn em thì sát gái, hắn giỏi các môn khác trừ môn Công Dân, còn em thì lại giỏi về môn này và về sau nhờ viết thư tán gái nhiều nên thêm môn Quốc Văn nữa. Nếu nói về tướng số thì em không tin tí nào vì nó không đúng, hắn thì nhỏ con, em thì dài đòn, hắn có đôi mắt sum súp mơ màng, làm như lúc nào cũng buồn ngũ (không tin cứ nhìn hình kỷ yếu là thấy liền), còn em mắt lúc nào cũng mở lớn, hắn thì có cái mỏ chu lên, em thì lúc nào cũng cười toe toét, tươi như hoa, ông bà xưa bảo cái mặt sáng trưng thì cuộc đời sẽ khá, vậy mà em thấy hắn lúc nào cũng sung sướng cuộc đời, còn em thì có lúc lên lúc xuống, ba chìm bảy nổi chín lênh đênh, lúc ở đỉnh cao lúc vực sâu, lúc trên cạn lúc dưới sông, và hắn thì có quý tướng ẩn hiện đâu đó mà các chị em phụ nữ nhận không ra hắn. Chỉ có một điều an ủi là cho đến giờ này, hắn cũng chẳng trở thành một nhân vật danh tiếng nào cả, như Tổng thống Mỹ, hay là thư ký Liên Hiệp Quốc chẳng hạn, còn em cũng chẳng trở thành nhà Đại văn hào tên tuổi nào cả, nên tới đây em và hắn ngang nhau, người tám lạng kẻ nữa cân.

Đúng là trái đất tròn, thời gian thắm thoát trôi mau, mấy chục năm sau em gặp lại hắn ở mục nhắn tin trên một trang Web, ngày xưa thấy hắn học giỏi quá nên em khớp không dám làm quen, bây giờ em đọc tin nhắn thấy hắn khai lý lịch hắn bị phong thấp nặng, em nghĩ chắc là do ngày xưa quơ quào nhiều quá nên mới bị bệnh này, thấy thương hắn quá nên mới liên lạc lại, và từ đó em và hắn đâm ra thân thiết nhau quá chừng mà không hiểu tại sao, đúng là số phận trớ trêu đã đưa hai tâm hồn không đồng cảm, hai tính cách khác biệt đến với nhau.

Kết luận: Dù sao em cũng phải cám ơn hắn, vì nhờ có hắn mà em mới hoàn thành được bài văn tốt nghiệp này, và em chợt nghĩ ít ra trên cõi đời này cũng còn có một điều gì tốt đẹp, và rất nhiều điều kỳ diệu, với kẻ Đông người Tây cũng có thể xáp lại gần nhau. Merci, merci beaucoup La Vie.

Vũ Văn Chính - Sài Gòn (tháng 1 năm 2010)