tớ muốn xem hình hàng mẫu mã ,có không mấy bồ??
HNL
Ai nói yêu em đêm nay
Anh đâu có nói chữ này mà ham
Tại em tưỡng tượng nên "kham"
Vơ đủa cả nắm "làm xàm" bi ai
Ai nói yêu em đêm mai
Hôm qua đã nói ngày mai khỏi chờ
Anh đây đã cố làm ngơ
Sao em cứ mãi "dây dơ" chuyện này
Ai nói yêu em sau này
Lại một lần nữa "tày nhày" chuyện "vơ"
Em cứ "làm nhàm" chữ "tơ"
Anh đây hết ý lời thơ sau cùng
Thôi thì người đời xài chung
Yêu ai cũng được xài chung được rồi
Đừng để con tim bồi hồi
Tình yêu đâu phải đồ mồi.... nhâm nhi
...............hy vọng các bạn ũng hộ cho LHN để hoàn thành việc gây qũy cho Taberd 76 và chúc các bạn và gia đình một cuối tuần vui vẽ.
Giáo Dũng
Bộ mày tính không mặc quần hay sao mà mua size XL.Tao size L thì mày nhỏ hơn tao mặc size L là được rồi.
Vàng, đen hoặc xám, ok, chờ Ngọc trả lời.
Thân
Nguyên
Thi ca thường có tính lãng mạng, gợi lại những hình ảnh đẹp trên đời, tuy nhiên lại có những bài thơ tạo cảm hứng mãnh liệt làm cho ta vững lòng trong cảnh đời đen tối đầy đau khổ và thử thách. Một bài thơ danh tiếng vào loại này là bài Invictus (tiếng Latin – “không khuất phục”, “unconquered”) của William Ernest Henley (1849-1903) [1]. Tương truyền, ông sáng tác bài thơ này vào năm 1875 trong lúc được điều trị tại nhà thương, sau khi bị cưa cụt chân do nhiễm trùng lao xương, để chứng minh về khả năng phục hồi của mình. Nhờ bài thơ Invictus [2] danh tiếng này, hai nhân vật lịch sử cận đại đã giữ vững niềm tin trong cuộc đấu tranh cho lý tưởng của mình: đó là Aung San và Nelson Mandela.
Aung San [3] là một anh hùng quốc gia và người lãnh đạo trong cuộc chiến dành độc lập cho Miến Điện từ người Anh. Ông là cha của bà Aung San Suu Kyi (giải Nobel Hòa bình 1991). Theo bà Aung San Suu Kyi, bài thơ này đã khuyến khích cha bà, và những người đương thời của ông trong cuộc đấu tranh dành độc lập và nó cũng dường như cổ động những chiến sĩ đấu tranh cho lý tưởng tự do ở khắp nơi, tại các thời điểm khác nhau... (Aung San Suu Kyi stated: “This poem had inspired my father, Aung San, and his contemporaries during the independent struggle, as it also seemed to have inspired freedom fighters in other places at other times.”) [2]
Nelson Mandela (giải Nobel Hòa bình 1993) [4] là người da đen đứng đầu trong đấu tranh chống tách biệt chủng tộc Nam Phi (South Africa's apartheid – chính sách của người da trắng) trong nhiều năm dài. Năm 2009, bài thơ Invictus lại được phổ biến rộng rãi trong một phim cùng tựa đề. Trong phim Invictus [5] có một đoạn, nhắc đến khi Mandela bị giam ở trại tù đảo Robben (Robben Island/Robbeneiland), ông ngâm bài thơ Invictus cho những người bạn tù khác để nhắc đến ý chí tự chủ (self-mastery) và ông tặng bài thơ này cho thủ quân Piennar của đội tuyển rugby quốc gia của Cộng hoà Nam Phi, bảo rằng bài thơ này đã giúp ông vững lòng trong lúc bị tù đày... Sự kiện này là điều thúc đẩy giúp cho đội tuyển Nam Phi để cuối cùng thắng giải Vô địch Thế giới Rugby năm 1995.
Một bài thơ đã làm bạn đồng hành cho ít nhứt hai cuộc đấu tranh cho lý tưởng tự do, Invictus quả thật có một vị trị đặc biệt trong văn chương thế giới. Bài thơ và hai bản phóng tác, như sau:
Invictus
Out of the night that covers me,
Black as the pit from pole to pole,
I thank whatever gods may be
For my unconquerable soul.
In the fell clutch of circumstance
I have not winced nor cried aloud.
Under the bludgeonings of chance
My head is bloody, but unbowed.
Beyond this place of wrath and tears
Looms but the Horror of the shade,
And yet the menace of the years
Finds and shall find me unafraid.
It matters not how strait the gate,
How charged with punishment the scroll,
I am the master of my fate:
I am the captain of my soul.
(William Ernest Henley – 1875)
Không khuất phục
Màn đêm buông tối thẳm,
Địa ngục không lối ra,
Cám ơn trời cho ta:
một tâm hồn bất phục.
Hoàn cảnh đầy tủi nhục,
Ta chẳng khóc, than van,
vận rủi hơn vinh quang,
đầu máu me, không cúi.
Lệ phẫn nộ chưa nguôi,
trong viễn ảnh kinh hoàng,
nỗi khốn cùng năm tháng,
Ta chưa hề sợ hãi.
Dù đường hẹp chông gai,
dẫu hình phạt muôn lần,
Ta là chủ số phận:
Là chỉ huy tâm hồn.
(Lý Hữu Phước phóng tác)
oOo
Dans les ténèbres qui m’enserrent,
Noires comme un puits où l’on se noie,
Je rends grâce aux dieux quels qu’ils soient,
Pour mon âme invincible et fière,
Dans de cruelles circonstances,
Je n’ai ni gémi ni pleuré,
Meurtri par cette existence,
Je suis debout bien que blessé,
En ce lieu de colère et de pleurs,
Se profile l’ombre de la mort,
Je ne sais ce que me réserve le sort,
Mais je suis et je resterai sans peur,
Aussi étroit soit le chemin,
Nombreux les châtiments infâmes,
Je suis le maître de mon destin,
Je suis le capitaine de mon âme.
(bản dịch tiếng Pháp [6])
Lý Hữu Phước
tháng mười một 2012
Tài liệu tham khảo:
[1]. Tiểu sử William Ernest Henley – http://en.wikipedia.org/wiki/William_Ernest_Henley
[2]. Bài thơ Invictus (nguyên tác) – http://en.wikipedia.org/wiki/Invictus
[3].Tiểu sử Aung San – http://en.wikipedia.org/wiki/Aung_San
[4].Tiểu sử Nelson Mandela – http://en.wikipedia.org/wiki/Nelson_Mandela
[5]. Phim Invictus – http://en.wikipedia.org/wiki/Invictus_(film)
movie trailers: English version and French version
[6]. Bài thơ Invictus (bản dịch tiếng Pháp) – http://fr.wikipedia.org/wiki/Invictus_(po%C3%A8me)
Một chuyện "lạ" là sáng nay khi vào phòng uống cà-phê, tôi thử hỏi một số nhân viên làm việc chung, câu hỏi của tôi là "bạn đã đi bầu chưa?" thật là bất ngờ cho tôi khi gần 40% trả lời với tôi là "why vote?" (bầu để làm gì chứ). Đây cũng là lần đầu tiên.....sau cả chục lần bầu cử Tổng thống mà tôi nghe được.
Tựu trung con số người "không đi bầu" cho tôi biết là cho dù ai là Tổng thống thì nước Mỹ cũng sẻ không thay đổi mấy, đây là một điều tiêu cực cho nước Mỹ ngày hôm nay sao bao nhiêu thăng trầm của bốn năm vừa qua. Vì sao vậy? tôi nghĩ một phần lớn là lỗi tại.....phương tiện Internet đến qua rộng rãi và...qúa lẹ; bạn thử nghĩ tin tức đưa lên hằng ngày, ai muốn nói gì thì nói không có phân tích chính xác hay nói đúng hơn là lấy chổ này vá vào chổ kia nên trông như thật thì đúng hơn và đại đa số là do...ý của mình mà người đọc thì một phần vì thiếu "kiến thức hổ trợ" một phần "dễ tin dử kiện" nên thường là sẻ đưa đến tình trạng "chấp nhận ba phải".
Có một điều mà tôi có thể nhìn thấy được ở đây của hai đãng Cộng hoà và Dân chủ đặc biệt cho khía cạnh kinh tế nói chung mà hầu hết người Mỹ ngày hôm nay đang lo ngại. Thứ nhất, đãng Cộng hoà đang là đãng "giữ tiền mặt" nên có thể nói là quyền quyết định kinh tế trước mắt là do đãng Cộng hoà cho dù ai vào toà Bạch ốc hôm nay. Thứ nhì, đãng Dân chủ luôn "nêu rỏ" chủ trương đứng về phía giai cấp trung lưu và nghèo nhưng bốn năm trước đây trong lúc nước Mỹ đang bị "căng thẵng" vì kính tế co cụm, èo uột vì công ăn việc làm bị thất thoát và thay vì tập trung vào viếc giãi quyết vấn đề trước mắt thì lo..."chuyện lâu dài" trước để đưa ra việc cãi tổ y tế...hơi "lãng nhách" nên đã đưa nước Mỹ tới tình trạng của ngày hôm nay. Theo tôi đây cũng chính là việc "đấu đá" giữa hai đãng chứ cũng không phải lo cho dân một cách đúng mức như người dân đang mong đợi. Gần bốn năm trước, Tổng thống Obama vừa thức dậy buổi sáng thì có điện thoại báo tin chuẫn bị lãnh giãi Nobel hoà bình....mà cho tới giờ tôi vẫn nghĩ chưa ra, nhưng cho dù nghĩ "ra" thì tôi đã thấy cãm giác không ỗn cho thế giới của ngày hôm nay, vì sao? vì giãi Nobel hoà bình là một giãi thưỡng mà mọi người luôn tôn kính trong bao nhiêu năm, nhưng ngày hôm nay được dùng đến để "bão vệ quyền lợi' cho số người quyết định cho "candidate" của giãi này thì tôi cãm thấy "hỡi ôi!"
"Con thua cha, nhà mất phúc" đó là câu trả lời cho bãn thân tôi cho những ngày tháng sắp đến.
Thế là cuộc bầu cử bốn năm một lần đã qua và Tổng thống Obama được đắc cử thêm một nhiệm kỳ nữa, thượng viện vẫn do Dân chủ chủ động và hạ viện vẫn do Cộng hoà nắm giữ, mọi chuyện "vẫn như cũ". Riêng California mà tôi được biết là đã chấp thuận qua phiếu bầu của người dân cho một số thuế má được nâng cao để bù đắp ngân sách đang thiếu hụt; nhìn chung, đãng Dân chủ đã thắng lớn qua cuộc bầu cử kỳ này mà sáng nay sau khi theo dõi tin tức, tôi nhận thấy một điều, đâu đâu cũng thấy hỗ trợ cho việc tăng thuế từ thành thị đến thôn quê của California, điếu này tốt hay xấu?
Bạn nên nhớ, khi tăng thuế lợi tức của người làm ra "của cãi" để bán cho bạn, họ sẻ "tự động" tăng giá món hàng mà họ làm ra để bán, ai là người "chịu thuế" đây? trong khi thu nhập lợi tức của người dân không tăng và phải chi trả thêm "thuế má tiêu thụ" thì viễn ãnh thắt lưng buộc bụng sẻ phải xãy ra và vì vậy nền kinh tế sẻ phải hứng chịu thêm hậu qủa, bài toán này cũng không khó khăn lắm để suy nghĩ. Riêng về "giới giàu có" thì nếu đi buôn mà không lời hay lời ít thì họ sẻ làm gì? câu trã lời là "hạ cánh an toàn"..."đóng cửa nằm ngũ" thì "vốn vẫn còn đó".
Bây giờ, theo cái nhìn của tôi và dĩ nhiên là của tôi (bạn cũng có thể suy diễn...theo ý bạn) thì trong vòng bốn năm tới, đãng Cộng hoà sẻ phải có một chiến lược rỏ ràng, họ sẻ phải làm gì và làm như thế nào đễ "lấy lại" lòng dân nhưng không phải bị "thất thoát của cãi", họ sẻ phải dùng chiến lược hai năm "nhã" và hai năm "lượm" để "huề vốn" mà vẫn giữ được "tiếng thơm", hai năm đầu hay hai năm sau của bốn năm tới sẻ tuỳ thuộc vào những dữ kiện mà hiện nay tôi chưa có được, nhưng chắc chắn sẻ có khi..họ bắt đầu, nhưng tôi cũng có thể đoán chừng là hai năm sau...khi mùa bầu cử lại bắt đầu.
Nói tóm lại, trước mắt dân Mỹ sẻ phải chuẫn bị cho việc thắt lưng buộc bụng hơn nữa mà riêng tôi có lẽ tôi sẻ có thêm một loại thễ "thơ" mới được gọi là "hai-bốn-hai"
Coi chừng làm bậy
Ăn gậy không chừng
Dững dưng vơ vét
Nói phét không chừa
.......................................................
......................mong các bạn tiếp tục ũng hộ cho LHN để hoàn tất việc gây qũy cho Taberd 76, và chúc các bạn và gia đình một cuối tuần nhiều vui vẽ.
Các Be thân,
Sẳn Be Thắng nói về bầu cử và cũng nhận dịp tổng thống Obama mới tái đắc cử tổng thống Mỹ, anh em mình thử mơ ước 4 năm sau nước Mỹ sẽ có một ông tổng thống da vàng và theo Giáo tui thì người da vàng có đủ " tài đức " để làm tổng thống Mỹ chắc sẽ không lọt khỏi BS Sơn mập nhà mình.
Haha, Sơn mập mà làm tổng thống thì đầu tiên là các Be nhà mình sẽ không được nhậu ở nhà hàng Kim nữa mà muốn nhậu nhẹt, họp mặt hay hội ngộ cái chi chi thì... vô Nhà Trắng, Nhà Trắng bận thì qua Lầu năm góc, tệ lắm thì anh em mình cũng được leo lên tượng Nữ thần tự do ngồi nhậu. Vui không mấy bồ ?
Bây giờ phải cử ban bệ cho tổng thống Sơn mập, vì BS nhà mình bận lắm nên Giáo tui phải chọn sẳn ban bệ giùm ngài.
Làm Phó cho Sơn mập... nhìn qua nhìn lại thì thằng Be nào trông cũng thấy ghét nên ngài Sơn sẽ chọn... một ... bà đầm, bà này đâu ra thì ráng kiếm ngài mà hỏi, Giáo tui cũng chẳng biết...
Dàn bộ trưởng cho ngài Sơn mập, Giáo tui tạm đề cử như sau :
Bộ trưởng Quốc phòng : Bộ này là phải giao cho Nha sỹ Việt Nghiêm, ông này thích đánh đấm, ghét ai thì sẳn kềm đục ổng sẽ bẻ hết răng đối thủ. Ngoài ra ông này có giọng hét rất tốt, đứng hô hào ba quân khỏi cần micro, nhờ vậy tiết kiệm được tiền mua micro và loa, tiền dư này có thể bỏ vào QTT.
Bộ trưởng Y tế : Bộ này chỉ có Be Thái giếng Quốc Huy là thích hợp, ông này sống ở xứ Thái giếng lâu rồi, có nhiều kinh nghiệm.. thẻo nên ngài tổng thống Sơn mập ghét ai thì cứ bắt bỏ qua Thái cho Be Thái xử.
Bộ trưởng Giao thông công chánh : Bộ này khó ai qua khỏi cụ M, cụ có kinh nghiệm hơn 20 năm làm trưởng ty giao thông xứ Mông, nổi tiếng thanh liêm, chưa hối lộ của ai xu nào....nhiều hơn thì chưa biết ?
Bộ trưởng Tư pháp : Bộ này thì Be ta biết phải giao ai rồi, Nhạc sỹ Lê Như kiêm Luật gia Cu K. Ông này nổi tiếng soạn luật không có khe hở, mà rủi có khe hở đi nữa thì con kiếng chui cũng không lọt.
Bộ trưởng ngoại giao : Bộ này thì phải tìm Be ngọt ngào Cao đình Hưng, hoặc chọn Be dẻo quẹo Hải dớ. Bộ này là bộ đi dụ thiên hạ nên cần phải ngọt lịm hoặc dẻo như cao su. Chọn ai đây ? Khó quá, Thôi, để ngài Sơn mập chọn, Giáo tui chịu thua.
Bộ trưởng Xã hội : Cái bộ này thì giao cho Nhị ca Hòa, ông này hiền lành thích làm chuyện xã hội, giao cho ông là số dzách.
Bộ trưởng Văn hóa : Bộ này khỏi nói thì Be nhà mình biết chọn ai rồi. Vua clip Đại Sư Xuân Thiện. Chọn ông này là có clip xem dài dài, thấy hình mình bay bổng trong clip, vui hết biết.
Bộ trưởng thể thao : Bộ này chắc chắn phải giao Giáo Dũng, ông này rành rẽ thể thao từ Anh, qua Ý , tới Tây ban nha và nếu cần thể thao thế giới ông cũng tới luôn.
Bộ trưởng bộ phụ nữ : Bộ này Giáo tui hổng dám tiến cử, Be nào ham hố thì xin ngài Sơn mập cho làm, nhưng mà phải coi lại sức mình coi có kham nổi không nhe.
Mệt rồi, chọn đến đây thôi, quyền quyết định là ngài tổng thống Sơn mập.
Bye bye mọi người, cuối tuần vui vẻ.
Giáo tào lao
Nỗi đau to như núi, nỗi nhớ dài như sông, nỗi buồn như liễu rũ. Ba điều ấy quyện vào nhau, xoắn chặt vào nhau, lớn dần lên mãi, chiếm ngự cả tâm hồn tôi nhỏ bé, nếu không biến thành những giọt nước mắt âm thầm thì cũng trở thành tiếng tôi thở dài trong đêm khuya thanh vắng