Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Bài viết Tháng:
07-2012
  Tổng số bài: 168
Trang: 1 / 9       Qua trang:  
# 4534
  01 tháng 07, 2012 13:51   Chuyện tứ xứ - Manh viết:
Chủ đề:

http://huongduongtxd.com/internet_links.html
# 4535
  01 tháng 07, 2012 16:47   Chuyện tứ xứ - Manh viết:
Chủ đề:

http://www.cyworld.vn/v2/myhome/blog/detail/homeid/12000981447/entry/34690
# 4536
  03 tháng 07, 2012 06:04   Âm nhạc - Lê Như Quốc Khánh trả lời:
Chủ đề:

Mời các bạn nghe bài hát mới hòa âm xong.

Thân

Cu K

--------------

Rồi một ngày - Lê Như

# 4537
  04 tháng 07, 2012 09:21   Tào lao (Bàn loạn) - Lê Ngọc Lân viết:
Chủ đề:

 

Thầy toán:

- Ăn cắp nhạc gọi là gì các em?

Học trò:

- Đạo nhạc ạ!

- Ăn cắp thơ văn gọi là gì các em?

- Đạo thơ, đạo văn ạ!

- Vậy ăn cắp răng gọi là gì?

- ???!!!

- Các em lật sách ra, hôm nay thầy sẽ dạy cho các em về... đạo hàm!

 

Ha ha ha... thầy Trần Đạo xin thầy đừng kí đầu em. Không hiểu sao, trong suốt thời gian Trung Học, chỉ có năm lớp 10 học với thầy là em lại khá toán nhất!

 

 

# 4538
  04 tháng 07, 2012 15:31   Gặp gỡ / Họp mặt - Ngô Xuân Thiện viết:
Chủ đề:

Hello, Hello...

Vài hình ảnh buổi gặp mặt gia đình Ng Quốc Bảo từ Canada và Ng Phước Hải từ France ở nhà hàng Kim.

Quá nhiều người đẹp; quá ít giờ đễ tâm tình. Theo lời Đinh Trọng Tín thì nói như thế là Quá Tự Tin (Over Confident). Nhưng mấy người đẹp có mặt ở quán Kim ngày 03-07 phải chịu tiếng xấu thôi.

Sơn Mập nhắc đện Cụ M. Hai người nầy ở Camp Pendleton với nhau năm 1975, ăn hamburger và nghe nhạc Lobo. Nói đến Lobo thì bọn mình nghĩ đến bài "How Can I Tell Her?".

http://www.youtube.com/watch?v=CB2J_21P3eA&fmt=18

Thiện




# 4540
  05 tháng 07, 2012 04:32   Gặp gỡ / Họp mặt - Cụ M trả lời:
Chủ đề:

# 4539
  04 tháng 07, 2012 15:33   Ngô Xuân Thiện trả lời:

http://www.youtube.com/watch?v=CB2J_21P3eA&fmt=18


Add Link....

Thien

Thiện,
Đọc video clip của mày, nghe thêm bài nhạc đệm, tao rầu thúi ruột. Nhớ tới lúc tha phương cầu thực và gặp SM còn lúc la lúc lắc.
Video clip mày làm đẹp chỉ tiếc là thiếu hình tao. Nhớ ráng làm một clip có hình tao cho Hai Cao, Ba Ngà, Tư Sanh, Năm Bụng, Sáu Bảnh, Bảy Cao Bồi, v.v.. coi chơi!
Thân Chào
Cụ M
# 4541
  05 tháng 07, 2012 09:07   Gặp gỡ / Họp mặt - Ngo Xuan Thien trả lời:
Chủ đề:

Cụ M,

Cụ cũng muốn có hình chung với mấy "Người Đẹp" hả? Tuần sau tớ gặp Cụ và các bạn Montreal rồi làm một clip của mấy người đẹp Montreal và Cụ M là nhân vật chính.

Thiện

# 4542
  05 tháng 07, 2012 15:23   Âm nhạc - Tín trả lời:
Chủ đề:

Hình đẹp, hợp với nội dung bài nhạc, lời hát rất nhẹ nhàng. ...
Love it.

# 4543
  05 tháng 07, 2012 17:01   Âm nhạc - Ba Cần Thơ trả lời:
Chủ đề:

Đứa nào ca hay wá bây ? Nó ca  " ngang ngửa " dzới thằng Tư Ết à nghenn. Nói nào ngay, tại nó "ngửa," ai mần gì thì mần,  nên giọng ca của nó nghe ngọt ngào hết sức..Còn cái thằng wỉ dịch Tư Ết nó " ngang " lại vừa ca nửa nên tui nghe cái giọng của nó sao mà  " hì hục, " " lau động, nhể nhoải mồ hôi , mồ kê " thấy phát gớm !!! 

Ba Cần Thơ 

# 4544
  05 tháng 07, 2012 19:47   Chuyện tứ xứ - Trần Quốc Thắng viết:
Chủ đề:

Khi con người ta có cãm giác trống rỗng ở một giai đoạn nào đó trong cuộc đời thì cũng chính là lúc họ đang đối diện với nhiều điều mà họ không muốn nhưng vẫn phải đối diện và vì sự đối diện với những nghịch cãnh không lối thoát nên họ trở nên "trống rỗng" vì thấy lối nào cũng là đường "bí" hay sự trống rỗng này chẵng qua là một giai đoạn buông xuôi và càng về lâu về dài, họ sẻ phải đối diện với chính họ là sự suy sụp về thể chất mà không có cách nào để "trở lại" bình thường như trước đây nữa.
Điều này cũng dễ hiểu thôi, cũng ví như một người đang ngồi trên một chiếc ghế thì làm sao tự nhấc bỗng mình lên được, chiếc ghế này có bốn chân như đang bám chặt lấy họ và sẻ không có cách nào khác hơn là họ đang vùng vẫy trên chiếc ghế bốn chân này mà thật ra là họ đang......bám chặt lấy ghế chứ gỗ, đá vô tình thì làm sao bám chặt lấy họ được, phải không? suy từ một mẫu chuyện đơn giãn là một người ngồi trên chiếc ghế, họ đang muốn rời khỏi mà không cách nào nghĩ ra được. Ngược lại, nếu họ tự đứng lên và tự nhấc bỗng chiếc ghế theo họ ở bất kỳ nơi nào họ muốn thì họ đã trả lời hoàn toàn cho họ rồi mà không cần phải mất công suy nghĩ để đi đến trạng thái "trống rỗng" phải không?
Sở dĩ con người không làm được và cứ mãi ngồi trên chiếc ghế mà suy nghĩ làm sao di dời đi được theo ý của mình mà không phải..rời khỏi chiếc ghế ngồi, họ luôn cố suy nghĩ và suy nghĩ cho một động thái nào đó hiện hữu để giúp họ, nhưng càng suy nghĩ thì chính họ càng đi vào thế "bí" mà sẻ không có câu trả lời.
Vậy thì bạn có câu trả lời nào nghe có lý để giúp họ không? theo tôi, sở dĩ họ còn ngồi trên chiếc ghế và mong chờ một vị cứu tinh, một thiên thần hay một phép lạ nào đó để đưa họ ra khỏi chiếc ghế hay nói nôm na hơn là những sự thật trong cuộc đời mà họ muốn giãi quyết một cách êm thắm mà không phải bị...mất mát một cái gì đó mà họ luôn cho là không thể mất đi được.
Can đãm đứng lên chính là câu trả lời mà bạn cũng không cần tôi mách bảo làm gì, thật sự khi can đãm đứng lên để tự di dời chiếc ghế bốn chân mà mình đang ngồi trên đó chính là câu trả lời toàn vẹn. Tuy đơn giãn chỉ là vậy nhưng con người sẻ không bao giờ nghĩ tới, vì sao ? bao nhiêu ràng buộc trong quá khứ, bao nhiêu bon chen trong hiện tại và bao điều tất trắc trong tương lai cũng chì vì...chiếc ghế này.
Can đãm đứng lên, bạn sẻ không còn thấy "trống rỗng" nữa mà thật ra bạn sẻ ít nhất là không còn bị vướng bận bởi bốn cái chân ghế vô hình, vô giá trị mà bạn đang cố bám vào nó; xa hơn nữa, nếu tôi không lầm là sau lần "can đãm" này, bạn sẻ gặp vô số điều tốt lành hơn, sẻ cãm thấy không còn "trống rỗng" nữa và không những thế, bạn sẻ có đầy đủ nghị lực để mách lối, chỉ đường cho những người khác đang còn bị bế tắc trên chiếc ghế bốn chân vô hình này. Tôi không bảo bạn tin tôi, nhưng những gì mà tôi vừa mới đưa ra cho bạn không có điều gì mà lầm lẫn đâu.
# 4545
  07 tháng 07, 2012 18:04   Văn thơ - Vũ Văn Chính viết:
Chủ đề:

            Tôi cũng không hiểu sao từ năm 72 về sau này nhạc trong nước và cả hải ngoại ,nhất là từ ngày có phong trào nhạc trẻ Việt Hóa do nhóm Hippie Trường Kỳ-Nam Lộc-Tùng Giang khởi xướng,sao mà nó hay thế và cũng phải nói học sinh Taberd đa số cũng mê nhạc lắm ,vì thế mà ông nào ông nấy mê mẩn mấy bản tình ca ngoại quốc và lời việt,tụi tôi bắt đầu sưu tầm các hình ca sĩ hay ban nhạc nước ngoài từ các tạp chí như : Salut Les Copains ,Hit Parade …Khi Taberd tổ chức Đại Hội Nhạc trẻ tại trường thì chiều chiều tôi hay đến trường chơi ,là thế nào cũng gặp đủ mặt các ban nhạc và ca sĩ mà bây giờ mình mới được thấy tận mắt,họ đang ráo riết tập luyện để ra mắt trong ngày biểu diễn Đại Hội Nhạc trẻ,vào trường lúc này vừa chơi bóng rổ vừa được nghe nhạc thoải mái.
                                                                      
         Buổi biễu diễn cũng phải có đến mấy chục ban nhạc thay phiên nhau trình diễn,sân trường được mấy cái dù vải to tướng che mát cho khán giả mà phần đông ngồi bệt cả trên nền mặt sân,trên các dãy lầu ở hai bên sân cũng đặc kín học sinh Taberd mua vé vào xem,cũng có đến 7000 người chứ có ít đâu.Có cái hãng kem TOP tung mấy cô bán hàng xinh đẹp với trang phục thời trang,áo quần short trắng,giầy cao cổ và cái nón cao bồi cũng mầu trắng đội trên đầu,đeo bên hông cái bình đựng kem có in hình logo của hang:Chú vịt Donalt và chữ Top to tổ bố.

         Đến 4g chiều khi ban nhạc Mây Trắng với 5 ca sĩ chơi toàn đàn guitar thùng của ca sĩ Trung Hành,ra biểu diễn bài “Đồng Xanh”,”Lá Xanh Mùa Hè” để kết thúc chương trình Đại Hội Nhạc trẻ Taberd là khán giả lục tục kéo nhau về.

         Năm lớp 9 này có một cái phong trào không biết do ai khởi xướng mà dân Taberd mê và tốn tiền cũng vì nó,đó là phong trào sưu tầm những con tem của khắp thế giới.Cứ trước giờ vào học hay giờ tan trường nhất là vào ngày thứ 7,phía trước cổng phía con hẻm gần Bộ Nội Vụ hay vỉa hè bên phía Bưu Điện Sài Gòn,có những người bán tem với những thùng Cartoon đựng toàn album tem đủ các nước,đủ kiểu dáng và mầu sắc rất hấp dẫn với tụi tôi.

        Thế là tụi tôi cứ giành nhau các cuốn album rồi chúi đầu say sưa ngồi lựa những con tem đẹp hay hiếm,có lúc mặt mày hớn hở lên khi tìm được con tem đẹp và ưng ý,hay lâu lâu có một con tem ngoài Hà Nội hay của Trung Cộng thì lấm la lấm lét dấu kĩ.

        Đúng ra thì tụi tôi có biết khỉ khô gì về tem cứ nghe mấy ông nội bán tem đía và nổ tùm lum :”Chú em mày quan sát cho kỹ nghe,hễ thấy con tem nào của các nước cộng sản là đều hiếm và quý nghe,vì nó không được phổ biến rộng rãi vì sợ bị bắt đi tù nên phải cẩn thận nghe,lòi ra là đi bóc lịch mấy năm đó nghe.Cũng cần phải đọc sách nói về tem mà anh đang có sẵn đây chú em mầy có mua thì anh bán cho,để biết cách săn sóc hay phân biệt tem nào là quý hiếm,tem nào là thường thường.Chưa đủ đâu nghe cưng còn phải biết tem nào còn sống và tem nào đã ra đi tức là chết đó em,tem sống là sao là nó chưa đóng dấu còn tem chết là tem đã đóng dấu rồi ,như con tem này nè em mua đi nó đang là hàng hiếm đó nghe dễ gì mà kiếm ra.

        Mà chú em mầy đã có cái nhíp để gắp con tem chưa, chứ đâu có bốc bằng tay được hư tem và mất giá đó ,rồi giấy bóng mờ để bao bọc các con tem quý có chưa ?,và sắm cả cái kiếng lúp nghe em dân chơi tem chuyên nghiệp là phải vậy thì tụi nó mới nể em,có gì thì cứ tới đây mua tem của anh hay đổi cũng được,anh chỉ dạy cho em hơn hẳn tụi bạn em.Nói chú em mày hay nghe nếu số chú em mày may mắn ,mà có một con tem hiếm…nhất thế giới là chú em mầy sẽ trở nên nổi tiếng và giàu có à nghe,thỉnh thoảng anh cũng có những con tem như vậy,nhưng có giá ít hơn nên ráng đi nghe em biết đâu chừng ,và quan trọng là đừng có quên anh nghe chú em mày.

       Nghe cái giọng bán hàng dẻo quẹo của thằng cha bán tem nên tụi tôi có đồng nào cứ dốc vô những con tem, lúc này trong cặp ông nào ông nấy cũng có vài cuốn Album với đầy những con tem ,và bỗng nhiên thằng nào thằng nấy cũng trở nên trầm ngâm một cách bất ngờ,có thằng cứ lúc nào cũng cầm cái kiếng lúp săm soi đủ kiểu,sờ túi quần nó thì thế nào cũng có cái kiếng lúp nho nhỏ,nhìn mấy ông ra dáng dân chuyên nghiệp chơi tem lắm.Vô lớp là rủ nhau đem mấy cuốn album sưu tầm ra mà trao đổi với nhau:

 - Ê ! mày biết sao không?con tem ngoại quốc này cực kì hiếm à nha, tao chỉ sợ cả nhà mày không đủ tiền mua đâu,mắc lắm tao nghe chú bán tem nói vậy đó,mà thôi mày đừng rờ vào tiền không đó nghe ,lỡ hư của tao thì cả nhà mày có tiền đền không?

 - Suỵt ! nói nhỏ cho mầy nghe thôi nha,con tem này của Bắc Việt đó nghe mầy thấy cái chữ Dân Chủ Cộng Hòa này chưa,hở ra là đi tù rục xương nghe mày bố tao nói vậy đó,vì mày là thằng bạn bồ bịch lắm nên tao mới cho mày xem,tụi nó gạ tao đổi mà tao đâu có ngu mà đổi tem hiếm mà mày,nên nói mày nghe ,mày phải có con mắt kinh nghiệm ..như tao thì mới rành mấy cái vụ này đâu có lơ tơ mơ được.

- Hôm kia có thằng cha bán hàng gạ tao đổi cho chả con tem quý mà tao từ chối thẳng thừng đó nghe,chả tưởng tao ngu như tụi bay chắc không biết phân biệt tem thật hay tem giả à đừng có hòng, tao là dân chơi tem chuyên nghiệp mà mày chả đâu dám qua mặt gạ tao được.

        Cứ vì nghe các ông bán tem mà tụi tôi cũng hết cả tiền ăn hàng,rồi nghe mấy ông nói phải ra Bưu Điện canh me khi nào có con tem mới phát hành, thì mua nó rồi dán sơ lên một mảnh giấy trắng để xin đóng cái dấu Ngày Phát Hành Đầu Tiên,cứ chịu khó sưu tầm biết đâu cả trăm năm sau mấy con tem phát hành đầu tiên này trị giá tiền không,bạc tỷ tỷ chứ ít đâu thằng em.

       Nên những ngày một con tem mới ra đời ,nhân viên bưu điện ngạc nhiên sao thấy toàn học sinh áo trắng trường Taberd đổ xô đi xin con dấu đóng,mấy ông  cũng chen chúc và ồn ào y như đứng trước quán Xệ Mập trong trường.Cũng vì cái chuyện đứng chờ đóng dấu này mà có lần trễ học không vào cổng được.

       Còn những ông nhà không khá giả để chơi toàn tem quý hiếm thì cũng chịu khó ngồi lựa những con tem rẻ tiền,có lúc mấy ông kéo nhau đi tới mấy thùng tem bưu điện nằm đâu đó trên đường,mấy ông lấy cây khều mấy lá thư trng thùng rồi chỉ để lấy con tem thôi,còn thư của người ta gởi mấy ông quăng lung tung xuống đường mới chết chứ.Cho đến khi nhân viên bưu điện và những người dân chung quanh mới phát giác ra và la lên thì các ông mới thôi lấy.

# 4546
  07 tháng 07, 2012 23:24   Chuyện tứ xứ - Nguyển Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

<Lời của THIỀN SƯ VẠN HẠNH>
Ngô Viết Trọng

Một buổi chiều, khi sư Khánh Vân đang dạo bước ngắm hoa ở sân sau thì chợt nghe tiếng người ồn ào đâu phía trước. Chú tiểu Công Sơn từ ngoài đi vào lật đật lại gần sư thưa:
– Bạch thầy, không biết ai đã đem một đứa bé trai bỏ trước cửa chùa. Nó đang khóc dữ quá. Cũng có một số thôn dân đang đứng quanh đấy bàn tán xôn xao, xin thầy ra xem thử.
– Mô Phật, để đó thầy ra xem sao!
Sư thong thả đi trước, tiểu Công Sơn cũng nối gót theo sau. Những người dân đang đứng quanh đứa trẻ thấy sư đi ra thì đều hướng về sư chắp tay xá và nói như đồng loạt:
– Nam mô A Di Đà Phật!
– Mô Phật, chào các đàn việt!
Một người đàn bà thưa:
– Bạch thầy, không biết con ai đem bỏ đây, nó khóc quá mà ai bồng nó cũng không chịu. Chúng con đều thử cả rồi nhưng không thể nào làm nó nín. Tội nghiệp thằng nhỏ trông kháu quá!
Đứa trẻ được đặt nằm ngửa trên một tấm vải thô màu nâu, đang quơ tay quơ chân khóc dữ dội. Sư Khánh Vân tiến lại gần đứa trẻ, đứng nhìn nó. Đứa trẻ bỗng im bặt chăm hẳm nhìn lại sư rồi vươn tay lên như đòi bồng. Mọi người có vẻ ngạc nhiên lắm. Sư quay lại hỏi:
– Thế các đàn việt có ai biết đây là con ai và người nào mang nó lại bỏ đây không?
Một người đàn ông thưa:
– Bạch thầy, con đang gánh củi ngang qua đây thì thấy một người đàn bà từ nơi này đi ra có vẻ hấp tấp lắm.
Ban đầu con không để ý làm gì nhưng sau đó con nghe tiếng trẻ khóc, con ngạc nhiên nhìn lại thì thấy đứa trẻ này, khi ấy người đàn bà đã khuất dạng mất rồi. Con lại gần thì đứa trẻ càng khóc thét lên, con phải dội ra. Kế đó những người này kéo lại, thấy đứa nhỏ dễ thương ai cũng muốn bồng nhưng hễ ai đưa tay đến là thằng nhỏ lại hét lên. Không ngờ bây giờ thấy thầy nó lại im thin thít và đòi bồng như vậy, kể cũng là một sự lạ. Con nghĩ có thể đứa trẻ này có duyên với chùa.
Nhà sư ngồi xuống cạnh đứa trẻ, nó mỉm cười vói tay lên nhưng nhà sư không bồng, nói với mọi người:
– Bây giờ các đàn việt hãy giúp thầy dò tìm người nào đã đem con bỏ lại nơi này. Tìm ra, thầy sẽ có cách nói chuyện và tìm giải pháp giúp thân nhân đứa trẻ. Thầy nghĩ người nào đó chắc có một nỗi khổ tâm. Trong khi chờ đợi tìm ra tông tích đứa bé, thầy nhờ một đàn việt nào đó đem đứa bé về săn sóc, chùa có thể phụ cấp cho về mặt vật chất.
Thầy xem tướng đứa trẻ này không phải tầm thường đâu. Nào, nó nín khóc rồi, đàn việt nào lại bồng nó về đi!
Một người đàn bà tiến lại:
– Thầy để con lo việc này cho!
Nhưng khi người đàn bà đưa tay toan bế đứa trẻ thì nó giẫy nẩy và khóc thét lên. Người đàn bà cố gắng mấy lần nhưng vô hiệu.
– Thôi, con xin chịu!
Mấy người khác đều thay nhau thử bồng nhưng đứa trẻ nhất quyết không chịu và cứ một mực đòi sư Khánh Vân.
Sư Khánh Vân gọi chú tiểu Công Sơn lại bế thử thì người ta lại ngạc nhiên thấy đứa nhỏ nín khóc và chịu cho bồng. Mọi người đều cười :
– Thôi, quả là thằng nhỏ có duyên với Phật rồi!
Sư Khánh Vân lấy làm lạ bèn khiến tiểu Công Sơn bồng đứa nhỏ vào chùa. Khi được tiểu Công Sơn bồng đi vào cổng thì thằng bé nhoẻn miệng cười có vẻ thích chí. Sư Khánh Vân thấy vậy cũng cười, quay lại nói với mọi người :
– Mô Phật, bây giờ tạm thời cứ yên yên như vậy đã. Nhưng thầy nhờ các đàn việt phải tìm gấp tông tích thân nhân đứa trẻ cho thầy nhé!
– Bạch thầy, chúng con sẽ cố gắng.

# 4547
  07 tháng 07, 2012 23:27   Chuyện tứ xứ - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

– Bạch thầy, chúng con sẽ cố gắng.


Từ khi chú bé được đem vào chùa, tiểu Công Sơn phải bận rộn hơn một chút. Tuy thế, để bù lại, cái không khí trong chùa lại khởi sắc vui vẻ hơn. Chú bé không mấy khi khóc, không làm nũng. Những khi sư Khánh Vân và tiểu Công Sơn bận kinh kệ hoặc công việc, chú bé một mình đùa nghịch vui vẻ với mấy món đồ chơi chứ không làm phiền ai hết.
Quá lắm, chú chỉ bò quanh trong phạm vi được tiểu Công Sơn “khoanh vùng”. Sư Khánh Vân, tiểu Công Sơn và những khách đến lễ chùa đều cảm thấy vui vẻ khi đùa chơi với chú bé. Chú tỏ ra rất thông minh, bắt chước tiếng nói khá nhanh và biết nghe lời dạy bảo. Không như những đứa trẻ khác, chú không ăn uống ẩu, không chơi dơ.
Khi cần đi cầu đi tiểu chú cũng kêu và chờ người lớn giúp đỡ chứ không bao giờ làm bậy. Vào chùa được mươi ngày thì chú biết ngồi. Sau đó không lâu chú được tập đứng, tập đi và chỉ ba tháng sau là chú có thể đi lui tới khắp chùa.
Sự có mặt của chú nhỏ trong chùa không làm trở ngại việc tu học bao nhiêu mà lại tăng thêm sự vui vẻ nên sư cũng như tiểu Công Sơn không còn nôn nóng trong việc tìm tông tích thân nhân đứa bé nữa. Bốn tháng trôi qua, vẫn không thêm được một tin gì khác về gia đình chú nhỏ, sư Khánh Vân đành cười:

“Con ai đem bỏ chùa này,
Nam mô A Di Đà Phật, con thầy, thầy nuôi!”

Bấy giờ sư Khánh Vân mới tính đến việc chọn một cái tên cho chú nhỏ. Không biết con ai làm sao biết họ gì?
Sư suy nghĩ rồi quyết định cho chú nhỏ lấy họ Lý, họ của sư. Sư lại đặt tên cho chú nhỏ là Công Uẩn.
Ở trong chùa bên cạnh sư, tất nhiên Công Uẩn cũng trở thành chú tiểu.


Khi bắt đầu dạy chữ nghĩa, sư Khánh Vân vô cùng ngạc nhiên về sự thông hiểu mau chóng và nhớ dai của Công Uẩn. Giảng đâu hiểu đó, đọc đâu nhớ đó, chẳng bao lâu Công Uẩn có thể đối đáp văn sách ngang ngửa với tiểu Công Sơn. Riêng về thơ phú thì Công Uẩn vượt hẳn cả tiểu Công Sơn. Trong thơ của Công Uẩn thường toát ra một thứ khẩu khí kỳ dị. Như một hôm Công Uẩn phạm lỗi, bị sư phạt trói nằm giữa bệ đặt tượng Phật suốt đêm, Công Uẩn đã đọc ra hai câu “Đêm khuya chân mỏi không dám ruổi. Chỉ sợ sơn hà xã tắc nghiêng”.
Sư Khánh Vân nghe vậy vừa mừng vừa sợ. Hằng ngày sư càng chuyên tâm dạy dỗ cho Công Uẩn hơn.


Hôm ấy có một vị sư phương xa vân du đến viếng chùa Cổ Pháp. Vị sư trông dáng dấp oai nghi thông tuệ, đó là sư Vạn Hạnh. Sau khi cùng khách lễ Phật rồi dẫn khách viếng quanh chùa một vòng, sư Khánh Vân mời sư Vạn Hạnh vào nhà khách uống trà.
– Này sư huynh, không hiểu sao bần tăng thấy cảnh sắc nơi đây có vẻ khác thường lắm! Trong chùa có gì lạ chăng?
sư Vạn Hạnh hỏi.
– Sư huynh thấy có sự lạ sao? Chùa này lâu nay vẫn thế có gì khác đâu!
– Dám hỏi, sư huynh được mấy đệ tử?
– Chẳng dám giấu sư huynh, bần tăng chỉ có hai đệ tử, đệ tử lớn Công Sơn là người vừa dâng nước đó.
Đệ tử nhỏ Công Uẩn hiện đi lấy củi chưa về.
– Thế lâu nay sư huynh có theo dõi chuyện thời thế đến không? Theo bần tăng nhận xét, rồi đây đạo có thể gặp khó khăn đấy.
– Sư huynh hay vân du khắp chốn nên rõ tình hình. Bần tăng cứ ru rú một chỗ thế này chẳng biết gì cũng lấy làm thẹn. Có gì xin sư huynh rộng lượng chỉ bảo cho biết.
– Không dám, tuy nhiên bần tăng cũng không ngại ngùng đưa ra những nhận xét thô thiển của mình xem có hợp ý sư huynh không. Quả tình bần tăng có vân du nhiều nơi thật, nhưng đến nơi nào thấy cảnh sắc già lam cũng tiêu điều, bần tăng lấy làm lo lắm. Không ngờ khi đến đây thì thấy cảnh sắc lại khác hẳn, thật đáng mừng. Nếu quả sắp tới đây có pháp nạn thì chính nơi này là chỗ cứu đạo đây.
– Sư huynh nói thế chứ bần tăng và tiện đệ tử đức mỏng tài cạn mà trông gì!
# 4548
  07 tháng 07, 2012 23:32   Chuyện tứ xứ - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Tuy nói thế nhưng sư Khánh Vân lại vui nghĩ tới người học trò nhỏ của mình. Bấy lâu nay sư đã có nhận xét so sánh giữa hai đệ tử của mình, thực là một trời một vực. Cũng lúc ấy, tiểu Công Uẩn vác một bó củi đi vào. Sư Vạn Hạnh nhìn thấy tiểu Công Uẩn thì giựt mình. Tiểu Công Sơn liền ra ngoài báo cho Công Uẩn biết chùa đang có khách.
– Đệ tử Công Uẩn xin ra mắt sư bá và sư phụ.
Sắc mặt sư Vạn Hạnh sáng hẳn lên. Sư gật đầu cười với Công Uẩn rồi nhìn sư Khánh Vân :
– Mừng cho sư huynh có một đệ tử xứng đáng.
Sau khi chào khách, tiểu Công Uẩn đi lo công việc. Sư Khánh Vân khi ấy cũng tươi nét mặt nói với sư Vạn Hạnh :
– Sư huynh chắc biết xem tướng! Sư huynh thấy tiện đệ tử thế nào?
Sư Vạn Hạnh gật gật cái đầu :
– Quí lắm! quí lắm! Về học vấn Công Uẩn đã đạt tới mức nào rồi?
Sư Khánh Vân bèn đem tông tích, đạo hạnh cùng học vấn của Công Uẩn kể hết cho sư Vạn Hạnh nghe.
Suy nghĩ một lúc, sư Vạn Hạnh nói :
– Sư huynh có thể nào cho bần tăng mượn Công Uẩn một thời gian được không?
– Để làm gì?
– Thú thật với sư huynh, bần tăng có một đệ tử võ nghệ siêu phàm, bần tăng muốn cho Công Uẩn được truyền thụ cái võ nghệ đó. Đồng thời, bần tăng cũng muốn có một thời gian ngắn gần gũi với Công Uẩn để chỉ dạy cho y một ít kiến thức về thuật kinh bang tế thế.
– Đâu cần thiết phải vậy? Thật sự Công Uẩn cũng đã được bần tăng truyền một chút võ nghệ đủ giữ thân rồi.
Một kẻ đã muốn rời vòng tục lụy còn ôm cái thuật kinh bang tế thế vào người đâu có hay. Bần tăng muốn tiện đệ tử chăm lo kinh sách để sớm đạt đạo mà giác ngộ đại chúng thoát cảnh trầm luân trong bể khổ là toại nguyện rồi.
– Như vậy là sư huynh chưa hiểu ý bần tăng. Thú thật với sư huynh, bần tăng vốn cũng có học chút đỉnh về việc xét đoán thời thế, xem tướng người. Nếu bần tăng không nhìn sai, rồi đây đạo Phật có thể vướng vào vòng nước lửa, đất nước ta có thể rơi vào tròng nô lệ. Chúng ta rất cần một người có khả năng cứu nước giúp đời, mà người đó, dưới mắt bần tăng, có thể là Công Uẩn.
– Xin lỗi sư huynh, lý của sư huynh bần tăng thấy còn mơ hồ. Lôi kéo một người có khả năng đi tới bến giác trở lại vòng tử sinh, bần tăng thật áy náy lắm. Thôi thì xin sư huynh tha cho tiện tử.
- Đạo có thể bao trùm vũ trụ nhưng người theo đạo không nên tách rời với sự an nguy của tổ quốc. Bần tăng sở dĩ phơi cả lòng mình ra mà thỉnh cầu sư huynh, chính là vì nước mà cũng vì đạo nữa. Nếu như nước bị tàn phá, dân chịu gông ách nô lệ, sư huynh có thể thoải mái ngồi tìm chân lý giải thoát được không? Những kẻ vô thần, dị giáo họ có thể để sư huynh yên ổn ngồi tu không? Việc đời luôn luôn biến cải, nếu mình cứ nhất nhất đi theo một nguyên tắc e rằng lạc hậu đến phải ân hận mất. Giả sử đạo Phật có giới cấm sát sinh, nhưng nếu vùng mình ở có một con cọp cứ luôn làm hại người, mình có thể vì giới cấm mà cứ để cho con cọp giết người mãi hay không? Sư huynh cho rằng Công Uẩn có khả năng đi tới bến giác, thì tới bến giác cũng chỉ có mục đích cứu độ chúng sinh chứ gì? Đồng ý là khi đã đạt đạo, cái khả năng cứu độ, giải thoát sẽ nhiệm mầu hơn nhiều, nhưng chẳng lẽ cứ hướng tới đó mà lơ cái việc cứu vớt những kẻ trầm luân ngay bên cạnh mình, cho như thế là bị níu kéo, bị trở ngại?
Bậc nhân giả ở trong chốn ba quân hay giữa trường đời đen bạc nhưng vẫn giữ đuợc tâm ý tự tại, tùy hoàn cảnh mà phuơng tiện độ sinh cũng là một cách tu vậy. Không lý việc diệt gian trừ tà để cứu chúng sinh thoát cảnh trầm luân binh lửa cũng là tội? Giờ đây, vua Đại Hành đã già mà chưa lập Thái tử, con trai Ngài thì quá đông, rõ ràng là mầm loạn chứa sẵn rồi. Các đại thần trong triều thì mỗi người riêng một bụng. Chắc chắn sẽ có cảnh huynh đệ tương tàn xảy ra. Nước Tàu tham lam thì khi nào cũng rình rập cơ hội để thôn tính nước Đại Cồ Việt ta. Nếu sư huynh cho Công Uẩn đi với bần tăng mà sau này lời dự đoán của bần tăng không đúng, tất nhiên Công Uẩn sẽ trở về với sư huynh thôi. Còn nếu sư huynh không chịu nghe bần tăng mà sự việc ấy quả xảy ra thì e công đức của sư huynh sứt mẻ nặng. Xin sư huynh suy nghĩ kỹ.

Sư Khánh Vân trầm ngâm suy nghĩ. Sư biết người học trò của mình khác thuờng đấy. Nhưng sư làm sao dám nghĩ rằng chú tiểu đó lại có khả năng làm thay đổi vận nước? Sư Vạn Hạnh hy vọng có quá đáng không? Sư cũng có nghe phong phanh về những sự tác oai tác quái của một số quan lại địa phương dựa vào sự che chở của một số đại thần đang gây thế lực trong triều. Những dự đoán của sư Vạn Hạnh nghiệm ra cũng có lý lắm. Cuối cùng sư Khánh Vân buông xuôi:
– Sư huynh đã nói cạn lời như vậy bần tăng đâu dám ngăn cản.
Tuy nhiên, nên để cho chính Công Uẩn tự quyết định vẫn hay hơn.

Sau đó, tiểu Công Uẩn đã theo sư Vạn Hạnh về chùa Lục Tổ.
Mấy năm sau, Lý Công Uẩn vào Hoa Lư làm quan. Nhờ tài năng xuất chúng, đức độ siêu quần, không bao lâu uy tín ông lan rộng trong dân chúng cũng như ở triều đình. Chưa tới 30 tuổi ông đã được phong chức Tả Thân Vệ Điện Tiền Chỉ Huy Sứ. Cũng thời gian này, nhà Tiền Lê đang ở trên đà tuột dốc kinh khủng.

# 4549
  07 tháng 07, 2012 23:35   Chuyện tứ xứ - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Vua Lê Đại Hành tuổi già bệnh hoạn liên miên cho nên suy tính rất lầm lẫn. Mùa xuân năm Giáp Thìn (1004) Ngài mới lập con thứ ba là Long Việt lên làm Thái tử trong khi mộng lớn đã căng đầy trong đầu óc các hoàng tử khác.
Tháng 3 năm Ất Tỵ, vua Đại Hành qua đời. Thế là ba vị hoàng tử Ngân Tích (con cả), Long Kính, Long Đĩnh nổi loạn đánh nhau luôn 8 tháng ròng Long Việt mới chính thức lên ngôi được. Ngân Tích bỏ trốn rồi bị giết, Long Kính, Long Đĩnh đầu hàng. Nhưng chỉ ba ngày sau, Long Đĩnh lại thuê người lẻn vào cung ám sát được vua Long Việt.
Long Đĩnh cướp ngôi xưng là Khai Thiên Ứng Vận Thánh Văn, Tắc Thiên Sùng Đạo Đại Thắng Minh Quang Hiếu Hoàng Đế. Vụ ám sát vua Long Việt xảy ra làm các quan lớn nhỏ của triều đình kinh hoảng bỏ chạy tứ tán. Chỉ còn lại viên quan Thân Vệ Lý Công Uẩn ở lại ôm thây vị vua xấu số mà khóc. Hành động trung thành và can đảm này của Công Uẩn đã chinh phục được sự nể nang của Long Đĩnh. Nhưng Long Đĩnh lên ngôi lại liền bị các hoàng tử Long Ngân, Long Kính nổi dậy đánh tơi bời. Phải hơn một năm sau Long Đĩnh mới dẹp yên được loạn lạc.
Long Đĩnh có lẽ là ông vua tàn bạo nhất hoàn vũ. Bình thường ông ưa lấy chuyện giết chóc làm trò vui. Nhiều lần ông thân xuống nhà bếp tự tay thọc huyết bò heo gà vịt rồi trao cho nhà bếp. Ông bắt tử tù quấn rơm vào mình, tẩm dầu rồi đốt cho nóng chạy trước khi chết. Ông bắt tù leo lên cây rồi sai đốn cây cho ngã. Ông sai trói tù dưới chân cầu để chờ nước lên xem tù chết ngộp như thế nào. Nghe ở Ninh Giang có nhiều rắn độc, ông sai trói tù bên mạn thuyền rồi cho bơi qua bơi lại để cho rắn cắn. Có khi ông cho để mía trên đầu nhà sư mà róc vỏ rồi giả vờ trật tay cho dao bổ xuống đầu làm cho chảy máu, trong số đó có nhà sư Quách Ngang, nhà sư có tiếng đương thời.
Năm Nhâm Thân, ông đánh dẹp giặc Mán, bắt được một tù trưởng đem về đánh đập hành hạ. Tên này chịu không thấu kêu tên tục vua Đại Hành mà chửi. Thế mà Long Đĩnh sung sướng cười ha hả vì lâu nay Long Đĩnh vẫn hờn giận vua cha đã cố ý không truyền ngôi cho mình.
Long Đĩnh lại hoang dâm vô độ nên mắc bệnh không ngồi dậy được. Lúc thiết triều ông thường phải nằm nghiêng nên người thời bấy giờ vẫn quen gọi là Ngọa Triều. Thế mà ông vẫn tìm niềm vui bằng cách sai mấy tên hề nhại tiếng những viên quan tấu trình công việc làm chốn triều đình không còn thể thống gì hết.

Trong tình trạng triều đình như thế, sư Vạn Hạnh bèn ráo riết bí mật vận động sắp đặt tạo ra một cuộc chính biến để cứu vớt lê dân. Dân chúng đồn ầm lên về chuyện có một cây gạo lớn ở làng Diên Hồng bị sét đánh gẫy, trên thân cây bị tróc vỏ thấy có mấy chữ “Hòa đao mộc lạc, thập bát tử thành”. Chữ hòa, chữ đao, chữ mộc hợp lại thành chữ Lê, chữ thập, chữ bát, chữ tử hợp lại thành chữ Lý. Câu chữ Hán trên chiết tự và giải nghĩa thành “Lê rụng, Lý thành”. Không bao lâu khắp quân đội lẫn dân chúng đều nghe lời “truyền sấm” đó….
Giữa lúc đó thì vua Ngọa Triều bỗng mắc bệnh nặng rồi qua đời. Người con mới 4 tuổi của ông được ông di chiếu truyền ngôi.

# 4550
  07 tháng 07, 2012 23:38   Chuyện tứ xứ - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Thấy cơ hội đó, một viên quan có thế lực trong triều là Đào Cam Mộc bèn đến gặp Lý Công Uẩn và bàn:
– Hồi trước đức vua tối tăm bạc ác nên lòng trời chán ghét, con ngài thì bé nhỏ quá làm sao kham nổi việc nước trong buổi đa nạn này? Dân chúng trông chờ chân chúa như khát nước mong mưa. Thân Vệ nên theo gương Thang, Võ để cho dân nhờ. Trước đây họ Lê lấy nước của họ Đinh được coi là chính đáng, thì nay nếu Thân Vệ làm việc này cũng vậy, trên hợp ý trời dưới thuận lòng dân chứ khư khư giữ cái tiết mọn làm gì?

Lý Công Uẩn trả lời:
– Ông muốn đem cái họa giết ba họ đến cho tôi sao? Tôi không dám nghe đâu!
Đào Cam Mộc trở về. Nhưng hôm sau ông lại đến gặp Công Uẩn, nói:
– Lời sấm đã nói rõ họ Lý sẽ dấy lên, đổi họa ra phúc cho đất nước, Thân Vệ còn ngần ngại gì nữa?
Lần này thì Công Uẩn xiêu lòng:
– Ý ông và sư Vạn Hạnh giống nhau, nhưng làm sao cho trong ấm ngoài êm?
– Dân đang đói khổ, Thân Vệ là người công bình, khoan thứ vỗ về ai không nghe?
Được sự bằng lòng của Công Uẩn, Đào Cam Mộc chủ động triệu tập các quan, lợi dụng lòng căm ghét của họ đối với vua Ngọa Triều, ông thuyết phục họ tôn Công Uẩn lên ngôi Hoàng Đế. Cuộc chính biến đã xảy ra không đổ một giọt máu.


Chú tiểu Công Uẩn của chùa Cổ Pháp bấy giờ đã trở thành vua Lý Thái Tổ. Ngài là vị vua khai sáng ra triều Lý, một triều đại tiếng tăm lừng lẫy về những chiến công phá Tống bình Chiêm, khiến các lân bang lớn nhỏ đều phải kiêng nể.
Sau khi lên ngôi, Lý Thái Tổ cho dời đô từ Hoa Lư ra Thăng Long. Về nông nghiệp, ngài cho đắp đê Cơ Xá để tránh thủy tai hàng năm làm thiệt hại mùa màng. Về văn học, ngài cho lập Văn miếu để tôn sùng Nho học và mở khoa thi Tam giáo (Phật, Lão và Nho giáo).

Vốn xuất thân từ cửa thiền, Lý Thái tổ đặc biệt trọng đãi và khuyến khích Phật giáo. Ngài phong sư Vạn Hạnh là Quốc Sư và cho sưu tầm Tam Tạng kinh điển để truyền bá đạo Phật. Ngài cũng cho xuất tiền kho để xây 8 ngôi chùa ở phủ Thiên Đức (châu Cổ Pháp cũ, quê hương ngài). Tại thành Thăng Long, ngài cho lập chùa Thiên Ngự, chùa Vạn Tuế và cung Thái Thanh. Bên ngoài thành Thăng Long thì ngài cho xây các chùa Thắng Nghiêm, Thiên Vương, Cẩm Y, Long Hưng, Thánh Thổ, Thiên Đức và Thiên Quang. Ngoài ra, những chùa đổ nát ở các đị a h ạt khác đều được ngài cho tu sửa.

Việc cải tổ lớn lao nhất của vua Lý Thái Tổ nhờ ảnh hưởng của Phật giáo là bãi bỏ được hình luật đặt vạc dầu và nuôi cọp beo để trừng trị tội phạm như dưới hai triều Đinh, Lê. Bản sắc từ bi của Phật giáo đã ảnh hưởng mạnh mẽ đến chính sách trị dân của cả triều Lý. Như vua Lý Thái Tôn tha tội không giết Nùng Trí Cao, người đã nổi loạn, vì ông ta là người còn lại duy nhất của một dòng họ. Như vua Lý Thánh Tôn không giết vua Chiêm Thành là Chế Củ. Cũng chính vua Thánh Tôn, vào một mùa đông cực lạnh, đã ra lệnh phát áo chăn cho tù phạm và cho xét giảm tội và tha bớt. Không có một vị vua Lý nào hiếu sát hay hoang dâm quá độ.

Có thể nói nhà Lý là triều đại có chính sách cai trị dân khoan hồng độ lượng nhất trong lịch sử mà không một triều đại nào khác theo kịp.

Ngô Viết Trọng



__._,_.___
 
# 4551
  07 tháng 07, 2012 23:48   Tào lao (Bàn loạn) - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Chữ tâm

Có hai nhà sư đang trên đường đi khất thực. Đến một con suối có dòng chảy rất xiết, hai nhà sư nhìn thấy có mộtgái đang định lội qua suối nhưng không dám vì sợ bị nước cuốn đi.
Nhà sư thứ nhất không quan tâm đến lời yêu cầu giúp đỡ củagái và tự mình lội qua suối. Nhà sư thứ hai tiến đến bếgái vào lòng và lội qua suối.gái vô cùng cám ơn nhà sư đã giúp mình và cả hai nhà sư lại tiếp tục con đường của mình.
Đi được một đoạn đường, dường như không chịu nổi nhà sư thứ nhất quay lại trách nhà sư thứ hai :
  • Anh đã tu hành mà vẫn còn tà tâm, vẫn còn ham sắc dục. Sao lại ôm ấp đàn bà con gái như thế?
Nhà sư thứ hai điềm đạm trả lời :
  • Ô hay! Tôi đã bỏta lại bên bờ suối rồi, còn anh vẫn mangta theo cho đến bây giờ sao?
 

Người hàn gắn đức tin

Hai người đàn bà cùng ngồi chờ ngoài một phòng sản nọ. Người đàn bà thứ nhất nói:
  • Tôi mong một đứa con hơn bất cứ điều gì. Nhưng tôi sợ rằng điều đó là không thể.
Người đàn bà thứ hai nói:
  • Trước kia tôi cũng từng nghĩ như chị bây giờ. Rồi mọi chuyện thay đổi. Đó là lý do vì sao tôi đang ngồi đây. Ba tháng nữa tôi sẽ sinh em bé.
  • Chị phải cho tôi biết chị đã làm gì mới được.
  • Tôi đến điều trị ở một người chữa lành đức tin.
  • Tôi cũng thử rồi. Tôi với nhà tôi đến gặp người đó nhưng không có kết quả gì. Gần một năm trời.
Người đàn bà thứ hai nghe đến đây thì nghiêng người sang bảo nhỏ:
  • Lần sau đến một mình thôi.
Đón nhận
 
 
Truyện cổ Trung Hoa kể: Ở miền núi Hô-Phu, có một người đàn bà bán rượu tên là Wong. Một hôm, xuất hiện một vị thiền sư đến trọ ở gần quán. Dù không có tiền, ngài cũng được bà chủ quán tiếp đãi nồng hậu.
Vị thiền sư ở đó khoảng 3 năm. Trước khi cáo từ, ngài đào một cái giếng cạnh quán. Mọi người ngạc nhiên khi một dòng nước trong vắt vọt lên; họ nếm thử thì thấy đó là một loại rượu hảo hạng. Từ đó, bà chủ quán trở nên nổi tiếng và giàu có. Ít lâu sau, vị thiền sư lại ghé ngang quán. Ngài hỏi thăm bà chủ quán về giếng rượu. Bà này than phiền:
  • Rượu tốt nhưng tôi không bao giờ có dư để dự trữ.
Vị thiền sư mỉm cười rồi lẳng lặng viết lên tường:
  • Trời đất thật bao la, nhưng lòng tham của con người còn mênh mông hơn thế. Dù không tốn kém bà chủ vẫn có rượu để bán thế mà vẫn không hài lòng.
Viết xong thiền sư lẳng lặng ra đi và dòng rượu cũng khô cạn. Người đàn bà thay vì biết ơn và ca ngợi lòng đại lượng của trời, bà lại than phiền vì không có nhiều rượu để dự trữ. Đôi khi chúng ta cũng giống như người đàn bà đó: "Được voi đòi tiên". Kinh nghiệm thông thường cho thấy, ít người được thỏa mãn với chính mình. Họ thường sa vào tình trạng "đứng núi này trông núi nọ" và cho rằng mình kém may mắn hơn người khác. Chúng ta thường mang tật so sánh và hay lập lại câu: "Giá tôi được như người này người nọ". Chúng ta quá bận tâm với những ý nghĩ viễn vông, mà quên vui hưởng những ơn phúc hiện tại.
Mỗi người đều được thượng đế ban tặng những món quà riêng biệt, nhưng chúng ta không nhận ra. Chúng ta chỉ muốn có được những thứ mà thượng đế biết rằng chúng không thích hợp với chúng ta. Nếu cho bạn chọn lựa gia đình hạnh phúc, nhưng khó khăn về vật chất với một cuộc sống giàu sang nhưng thiếu tình thương cha mẹ, gia đình tan nát, bạn sẽ chọn cuộc sống nào?
 


# 4552
  07 tháng 07, 2012 23:54   Hội họa / nhiếp ảnh - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Từ những hẻm núi lớn hùng vĩ với những "con ốc" đá xoắn khổng lồ đến những thác nước đỏ thẫm như máu... hợp thành một bức tranh lộng lẫy đa sắc như được “di cư” từ hành tinh khác đến trái đất.

Vách đá của quỷ

Đây là một vách đá kỳ lạ tại công viên quốc gia Yosemite ở Mỹ, được hình thành do sự kết hợp giữa nham thạch và băng trôi.

Những địa điểm kỳ bí trên thế giới
Khó có thể tin được Vách đá của quỷ - tuyệt tác của tạo hóa này, đã bị phá hủy tới hai lần, một lần vì nổ mìn đào vàng và một lần cho công trình thủy điện song nó vẫn tồn tại cùng năm tháng, và cũng chính nhờ nó mà công viên Yosemite thu hút hơn ba triệu lượt khách mỗi năm.

Sông Ngũ sắc - Colombia

Có một dòng sông được mệnh danh là dòng sông dẫn đến thiên đường. Con sông đẹp nhất thế giới ấy có tên gọi là Cano Cristale, nằm ở công viên quốc gia Sierra de la Macarena tỉnh Meta, thuộc Colombia, khu vực Nam Mỹ.

Có rất nhiều nguồn tảo thủy sinh lâu năm tồn tại ở đây. Và đó cũng chính là một tác nhân độc đáo tạo nên hiện tượng nhiều màu sắc hấp dẫn của dòng sông Cano Cristale này. Hiện tượng này chỉ có thể được quan sát trong một thời gian đặc biệt của một vài tuần từ tháng 6 đến tháng 11 hàng năm.

Sông Ngũ sắc - Colombia
Thời gian này, khi mực nước giảm xuống vừa đủ vào giữa mùa mưa và mùa khô, ánh nắng mặt trời ấm áp kích thích sự phát triển bùng nổ của các loài tảo thủy sinh. Quá trình quang hợp trao đổi chất diễn ra của chúng chính là yếu tố căn bản để tạo nên sự giao thoa giữa các màu sắc tuyệt vời. Toàn bộ dòng sông được bao phủ trong những bảng màu rực rỡ từ màu xanh dương, xanh lá, vàng, đỏ đến đen. Khi ngắm nhìn, du khách sẽ tưởng mình bị lạc vào khu làng của bộ lạc Avatar.

Cảnh tượng này không xuất hiện ở bất cứ nơi nào khác trên thế giới và không hề lạ khi người ta ưu ái dành tặng nó những cái tên vô cùng mỹ miều như cầu vồng, ngũ sắc, sông đẹp nhất thế giới, sông thiên đường…..

Trước 2009, hoạt động du lịch tham quan khu vực sông ngũ sắc này bị đóng cửa do nhiều yếu tố gây ảnh hưởng đến môi trường sinh thái của sông. Nhưng về sau, danh thắng này đã cho phép khách tham quan trở lại nhưng nghiêm cấm ở lại qua đêm hoặc nấu ăn.

# 4553
  07 tháng 07, 2012 23:56   Hội họa / nhiếp ảnh - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Đảo Socotra - Yemen

Đây là một hòn đảo vô cùng đặc biệt, tọa lạc tại Muhafazat Hadramawt, Yemen. Nhìn vào hòn đảo này người ta liên tưởng ngay nến chỗ ở của người ngoài hành tinh, vì hơn 1/3 cây cối và các sinh vật ở đây không giống với bất cứ nơi nào trên Trái đất với hình thù vô cùng kỳ lạ.

Quả thực, đảo Socotra là một trong những khu bảo tồn sinh vật độc đáo của thế giới. Nơi đây đã được tổ chức Unesco công nhận là di sản thiên nhiên thế giới vào tháng 7/2008. Địa chỉ du lịch này thu hút rất đông du khách quốc tế đến tham quan và nghỉ ngơi hàng năm.

Đảo Socotra - Yemen
Hầu hết các loài thực vật sống ở đảo Socotra được bảo tồn và duy trì một cách tự nhiên qua hàng triệu năm, có loài cây tồn tại cách đây 20 triệu năm về trước.

Một trong những loài thực vật quý hiếm đã tạo nên sự nổi tiếng cho vùng đảo Socotra là cây huyết rồng Dracaena cinnabari. Loài cây này có hình dạng giống như một cái dù, mọc trên những ngọn núi cao và có thể sống tới 500 năm.

Sở dĩ nó có tên như vậy là do nhựa của nó có màu đỏ giống như máu và được dùng để trang trí, làm thuốc nhuộm hay dùng trong lĩnh vực y khoa… Từ xa xưa, người dân đảo Socotra đã dùng chúng như một loại thuốc nhuộm, còn ngày nay người ta sử dụng để sơn, đánh véc ni bàn ghế và những vật dụng khác.

Bên cạnh đó, du khách cũng có thể thấy được một số loài cây quý hiếm khác trong khuôn viên đảo Socotra như cây mọng nước khổng lồ Dorstenia gigas, cây dưa chuột Dendroiscyos socotranus và cây lựu Punicia protopunica…

Ngoài ra, đảo Socotra còn có nhiều bãi biển đẹp, núi đá cao, cồn cát trắng và các hang động…mang lại cho du khách nhiều trải nghiệm thú vị và khó quên.

Suối nước nóng bay - Nevada, Mỹ

Với sự kết hợp hoàn hảo giữa sắc màu rực rỡ, ánh sáng và góc nhìn đẹp, suối nước bay tọa lạc tại vùng “sa mạc đen” thuộc tiểu bang Nevada, là một trong những điểm du lịch nổi tiếng của Mỹ với nét đẹp huyền bí và kỳ lạ.

Suối nước nóng bay - Nevada, Mỹ
Quang cảnh nơi đây nhìn giống như trên một hành tinh khác hoặc là cảnh trong một bộ phim khoa học viễn tưởng.

Suối nước nóng này được tìm thấy ở thung lũng Hualapai gần Gerlach. Từ năm 1916, chủ nhân khu vực này tiến hành tìm kiếm nguồn nước với hy vọng có thể xây dựng một khu nông nghiệp trù phú trong vùng sa mạc này. Họ tình cờ khoan trúng một túi nước địa nhiệt. Kết quả là suối nước nóng bay xuất hiện.

Chủ sở hữu khu đất có suối nước bay này đã nhiều lần nhận được lời đề nghị bán nó để tất cả mọi người có thể vào tham quan, nhưng ông từ chối. Suối nước luôn được bảo vệ bằng hàng rào và cổng. Khách du lịch đến tham quan phải có sự cho phép mới được vào xem.

# 4554
  09 tháng 07, 2012 03:07   Gặp gỡ / Họp mặt - Khải Dương viết:
Chủ đề:

Mời các Taberiens 76 ở khắp mọi nơi xem một phần hình trong ngày cưới của bạn Việt và Lan mà tôi đả chụp được. Vài ngày tới...Các bạn Taberd 76 khác đả có mặt trong ngày cưới của Việt và Lan sẻ lần lượt đăng hình của họ vào Sân trường để các bạn được nhìn thấy sau.

Thân,

Khải

https://picasaweb.google.com/112659692988686542058/VietLe?authkey=Gv1sRgCN6copKCyL-O0QE#

 

Trang: 1 / 9       Qua trang: