Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Bài viết Tháng:
05-2012
  Tổng số bài: 124
Trang: 1 / 7       Qua trang:  
# 4304
  01 tháng 05, 2012 15:06   Gặp gỡ / Họp mặt - Lê Như Quốc Khánh viết:
Chủ đề:

Các Be thân,

Lần về VN kỳ thứ 3 này của tớ lại có cơ duyên gặp lại được nhiều Be cũ : Trần Văn Định và Ngô Xuân Thiện (Mỹ), các Be nội Nguyễn Thế Hùng, Văn Tiến Nam, Nguyễn Thanh Liêm, Trần Hữu Trí... Nhất là gặp lại tên bạn cũ gần nhà ngày xưa vẫn thường hay qua lại : Trần Kim Tiến.

Bên cạnh vài điều không vui :
- Tìm ra be Phạm Thành Út thì được biết là đã theo Châu Thiên Bửu sang Taberd bên kia thế giới...
- Trần Văn Châu hiện đang ở trong khu tâm thần...

thì cũng có nhiều điều đáng mừng :
- Nguyễn Hoàng Dũng đã tổ chức đám cưới cho con gái thật linh đình và đã mời tất cả các Be nào có mặt ở Saigon vào lúc đó.
- Nguyễn Kiến Phong sẽ tổ chức lễ mừng 25 năm khổ sai, nói lộn nói lại, mừng 25 năm thành hôn.
- Nguyễn Quang Sơn, tự Sơn lai, nghỉ hưu và đã về sinh sống ở VN. Nghe nói sau vụ bán sầu riêng không thành, nay Sơn lai đã xoay sang nghề... bán cơm tấm !

Nói chung là các Be gặp lại đều biết xoay sở ở mức trung bình và khá trong một cuộc sống đầy khó khăn. Cầu mong cho các Be vẫn tiếp tục một cuộc sống bình an như vậy.

Tớ xin cám ơn tấm chân tình của tất cả các Be đã dành cho Cu K trong khoảng thời gian lưu lại ở Saigon. Mong rằng tình bạn của chúng ta sẽ trường tồn mãi với thời gian.

Thân gởi đến các bạn một vài hình ảnh ghi lại được trong clip sau đây :

http://youtu.be/cyD5U_yq0_w

Thân

Lê Như Quốc Khánh tự Cu K

# 4305
  01 tháng 05, 2012 22:01   Tào lao (Bàn loạn) - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

MƯỜI NGUYÊN TẮC THỌ THÊM
NHIỀU TUỔI


1. Câu châm ngôn thứ nhất:
“Trong thiên hạ, không có chuyện làm biếng mà có thể có một thân thể khỏe mạnh.”
2. Câu châm ngôn thứ hai:

- Không thấy khó chịu ,đối với những việc không vui vẻ của dĩ vãng và nghịch cảnh,
-Ðối với những ngày sắp tới, không có ước vọng quá cao, nhưng luôn cầu bình an hạnh phúc.
Ba DƯỠNG

1. Bảo dưỡng.
2. Dinh dưỡng.
3. Tu dưỡng.
Bốn QUÊN

1. Quên tuổi tác.
2. Quên tiền tài.
3. Quên vật chất.
4. Quên buồn phiền.
Năm PHÚC

1. Có thân thể mạnh khỏe, gọi là phúc.
2. Có vui thú đọc sách, gọi là phúc.
3. Có bạn bè tri kỷ, gọi là phúc.
4. Có người nhớ đến mình, gọi là phúc.
5. Làm những việc mình thích làm, gọi là phúc.
# 4306
  01 tháng 05, 2012 22:06   Tào lao (Bàn loạn) - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Sáu VUI

1. Một vui là hưu nhưng không nghỉ.
2. Hai vui là con cái độc lập.
3. Ba vui là vô dục tắc cương.
4. Bốn vui là vui vẻ vấn tâm mà không xấu hổ..
5. Năm vui là có nhiều bạn hữu.
6. Sáu vui là tâm tình không già.
Bẩy SUNG SƯỚNG

1. Biết đủ thường sung sướng.
2. Biết giải trí khi nhàn rỗi.
3. Biết đắc chí tìm niềm vui.
4. Khi cấp thời biết tìm niềm vui.
5. Biết dùng người làm vui.
6. Biết vui khi hành thiện.
7. Bình an là vui nhất.
Tám CHÚT XÍU
1. Miệng ngọt ngào thêm một chút nữa.
2. Ðầu óc hoạt động thêm một chút nữa.
3. Nóng giận ít thêm một chút nữa.
4. Ðộ lượng nhiều hơn một chútnữa.
5. Lòng rộng rãi thêm một chút nữa.
6. Làm việc nhiều thêm một chút nữa.
7. Nói năng nhẹ nhàng thêm chút xíu nữa.
8. Mĩm cười nhiều thêm chút nữa.
Chín THƯỜNG
1. Răng thường ngậm.
2. Nước miếng thường nuốt.
3. Mũi thường vê.
4. Mắt thường động.
5. Mặt thường lau.
6. Chân thường xoa (bóp).
7. Bụng thường xoay.
8. Chi thường vươn.
9. Hậu môn thường co bóp
MƯỜI NGUYÊN TẮC KHỎE MẠNH

1. Ít thịt, nhiều rau.
2. Ít mặn, nhiều chua.
3. Ít đường, nhiều trái cây.
4. Ít ăn, nhai nhiều.
5. Ít áo, tắm nhiều.
6. Ít nói, làm nhiều.
7. Ít muốn, bố thí nhiều.
8. Ít ưu tư, ngủ nhiều hơn.
9. Ít đi xe, đi bộ nhiều.
10. Ít nóng giận, cười nhiều hơn.
# 4307
  01 tháng 05, 2012 22:18   Tào lao (Bàn loạn) - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

27 lý do khiến chúng ta phải cười mỗi ngày  !
 
1- Cười là một thần dược trị được cả bệnh thể xác lẫn bệnh tâm hồn. -
2- Cười làm cho ta cởi mở bao dung và có một tinh thần lạc quan yêu đời.
3- Cười làm tăng hồng huyết cầu và lá lách hoạt động tích cực hơn.
4- Cười làm tăng sinh lực, khiến ta vui vẻ lanh lợi và thêm lòng yêu thương.

5 -Cười làm cánh cửa cảm thông rộng mở thật dễ dàng với mọi người.
6- Cười mím, cười nụ, cười ra tiếng làm khuôn mặt chúng ta dễ mến hơn.
7- Cười làm thư giãn các bắp thịt trên mặt, tan biến những căng thẳng.
8- Cười làm toàn thân được nhẹ nhàng thanh tịnh, thư thái và an lạc.
9- Cười giúp ta tránh được tâm trạng cay đắng khổ đau, phản ứng kịp thời.
10- Cười giúp cho tâm hồn lành mạnh và thêm khả năng sáng tạo mọi việc.
11- Cười nhiều giúp ta biết tự kỷ có trách nhiệm và thực tế hơn.
12- Cười nhiều tránh được buồn nản, dễ thành công vì tiếng cười là trí tuệ.

13- Cười là khoảng cách ngắn nhất giữa hai tâm hồn, là biết nghệ thuật sống.
14- Cười dễ vui theo cái vui của người khác, hoan hỉ như mình thành đạt vậy.
15- Cười có thể làm tan di nỗi bực mình, buồn phiền của người đối diện.
16- Cười giúp ta vui sống hiện tại, quên hết quá khứ và lo lắng về tương lai.

17- Cười giúp ta trở về với chính mình, tức là thực sự trở về đời sống mới.
18- Cười có nhiều lợi ích cho ta về sức khỏe, tinh thần và cảm xúc tâm linh.
19- Cười giúp hồn nhiên tươi sáng,có nhiều khả năng chống lại bệnh tật.
20- Cười giúp các tế bào loại T trong máu tăng lên, có sức đề kháng mạnh.

21- Cười làm giảm phong thấp, các khớp xương đỡ bị sưng và chống sưng.
22- Cười làm giảm các chất hóc môn (cortisone) trong thận, sẽ sống khỏe hơn.
23- Cười tránh được nhức đầu, đau tim, cao huyết áp và mỡ trong máu.
24- Cười giúp tống khứ các khí dơ, thêm nhiều dưỡng khí cho bộ não thông minh.

25- Cười làm tăng máu, chống viêm khớp, làm con người luôn tỉnh táo.
26- Cười tạo điều kiện cho ánh sáng nội tâm thể hiện, thấu suốt mọi sự vật.
27- Cười giúp những nét phiền muộn tan biến, gương mặt trở nên tươi trẻ ra.
 
# 4308
  01 tháng 05, 2012 22:25   Hội họa / nhiếp ảnh - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Nhiếp ảnh gia người Nga Andrey Pavlov vừa ra mắt bộ sưu tập ảnh về thế giới loài kiến vô cùng độc đáo và ấn tượng.
Để thực hiện bộ sưu tập ảnh có một không hai này, nhiếp ảnh gia Andrey Pavlov đã xây dựng mô hình thu nhỏ của thế giới loài kiến và kiên trì ghi lại những hình ảnh về cuộc sống sinh động của loài kiến. Chiêm ngưỡng bộ ảnh của Pavlov khiến nhiều người như lạc vào thế giới trong truyện cổ tích.Dưới đây là những bức ảnh độc đáo về thế giới loài kiến:
 
Có khi ta thićh giởn
Treò lên hoa ngon trớn
ù ù, gió cuốn bay
Bớ ai ,hoa mơn mởn
Thanh Hương
Múa bên nhau
Hát bên nhau
Kiến đại náo
Chớ té nhào
Thanh Hương
Mình tuy nhỏ hơn dâu
Mình chẳng có cần câu
Người ta nhỏ như kiến
Ta vẫn ... đớp , dâu ... rầu
# 4309
  01 tháng 05, 2012 22:28   Hội họa / nhiếp ảnh - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Thanh Hương
Kiến tương tư , kiến sầu?
Kiến treo cổ ... tự vận ?
Có phải kiếp bể dâu ?
Cứ thử xem ... ngaỳ tận ?
Thanh Hương



Ui chao sao nặng thế ?
Kiến nhà ta lao đao
Biết vậy ta bỏ phế
Xem cầu xây ra sao
Thanh Hương

# 4310
  02 tháng 05, 2012 09:32   Gặp gỡ / Họp mặt - Ngo Xuan Thien trả lời:
Chủ đề:

Khánh,

Super clip. Super souvenirs avec nos amis.

Tớ về sớm 1-2 tuần nên trật nhiệp với những chương trình hấp dẫn mà Khánh và Định tham dự ở VN. Nếu biết trước thì tớ đã đỗi lịch trình đễ có nhiều dịp đễ gặp gỡ mọi người và tham dự các buổi họp mặt đầy đủ anh em.

Gặp lại Be Nội và Be Ngoại ở Cali làm sống lại bao nhiêu kỷ niệm cù̉a những ngày tháng dưới mái trường xưa. Người ngoại cuộc làm sao hiểu được đám ông gìa ngũ tuần giỡn cười như con nít khi anh em mình gặp lại nhau. 

Thiện






# 4311
  02 tháng 05, 2012 14:07   Văn thơ - Thắng viết:
Chủ đề:

Tháng năm trời mưa lâm râm

Cơn mưa đến chậm sau trăng rằm

Mùa mưa bất chợt theo cơn bão

Gió cuốn mây trôi theo mưa rào

          Ngược về thời gian với không gian

          Ngày đó cũng mưa theo nắng vàng

          Tháng năm cơn nắng chói chan

          Nắng mưa, mưa nắng chóng tàn bóng mây

                    Sài gòn mưa nắng tháng năm

                    Nắng nóng heo hắt, đứng nằm không yên

                    Buổi tối ra thảo cầm viên

                    Hóng mát tãn bộ chuối chiên dẫm xà

                                 Ca-li mưa loạn tháng năm

                                 Ngồi nhà không ỗn, đứng nằm không yên

                                 Thôi thì ráng nướng chuối chiên

                                 Nhớ về ngày củ đớp liền mấy khoanh

                                               Ăn rồi đi ngũ đã đành

                                               Mà sao còn nhớ đá chanh chưa mần

                                               Té ra cơn nóng rần rần                                               

                                               Làm mình tĩnh lại nhớ lần năm xưa

 

                                               ..............năm xưa thì kệ năm xưa

                                                             trưa này mình cứ ngũ trưa được rồi............

 

# 4312
  03 tháng 05, 2012 03:37   Gặp gỡ / Họp mặt - Trịnh Lương trả lời:
Chủ đề:

Cu K , mày làm cho thằng Kim Tiến (tự "ki liếm") cảm động đậy . Đây là 1 dịp để nó nhìn lại và cảm nhận rằng bữa cơm của nó sao mà đậm đà - mặn mà đến thế .hahaha.... Đoạn clip rất hay đấy cu K .

Thân

TrL
# 4313
  03 tháng 05, 2012 03:47   Gặp gỡ / Họp mặt - Lê Như Quốc Khánh trả lời:
Chủ đề:

Tè Le ơi,

Mày nhắc thằng Tiến "đăng ký" vào Taberd.org nghe. Tên của nó chưa có trong danh sách Taberd76 đó.

Việt Quang ơi,

Tao đang nhờ người tìm Trương Hoàng Dũng "lai". Khi nào có tin sẽ báo cho mày biết

Cu K

# 4314
  03 tháng 05, 2012 06:27   Gặp gỡ / Họp mặt - Lê Như Quốc Khánh trả lời:
Chủ đề:

Lớp 11B3 - Niên khóa 1974 - 1975

Hình này do Lê Như Trầm gởi. Tại sao hắn lại có hình này ? Không thể nào biết được vì cuốn kỷ yếu niên khóa đó đã không kịp phát cho các học sinh đã phải nghỉ học sau chuyến ném bom Dinh Độc Lập vào tháng 4 năm 1975...

Nhìn lại, Cu K nhận ra được vài anh hùng hảo hán hiện đang quậy lung tung trong Taberd.org :

Hàng 1 có : Thành Hiếu - Lý Qưới - Sơn ròm...

Hàng 2 có : Văn Thành - Văn Châu...

Hàng 3 có : Văn Định - Quốc Khánh - Minh Tân...

Hàng 4 có : Kiến Phong - Duy Bính - Tiến Hỷ -

Hàng 5 có : Trịnh Lương...

Hàng 6 có : Thiên Bửu (?) - Lâm...

Dĩ nhiên không thể không nhắc đến Frère Đại...

Còn ai trong đám quậy hiện nay mà Cu K nhìn không ra không ? hay nhìn lộn không ?

Còn hình các lớp khác năm đó thì sao, có không Lê Như Trầm ?

Cu K

# 4315
  03 tháng 05, 2012 07:00   Thông báo - Lê Như Quốc Khánh trả lời:
Chủ đề:

Trương Hoàng Dũng đang ở Florida. Sẽ cho biết khi có tin chính xác.

Cu K

# 4316
  03 tháng 05, 2012 11:08   Gặp gỡ / Họp mặt - Trịnh Lương trả lời:
Chủ đề:

Như Trầm và Cu K thân,
Tấm hình này sao có được hay vậy ??!!!! làm tao nhớ lại một vài nét mặt bạn bè cũ và nhớ đau đớn nhất là tuổi trẻ của tụi mình bị vỡ vụn tan tành theo diễn biến lịch sử của đất nước .
Tao cũng nhận ra một số bạn như sau : từ trái sang phải  (nếu không đúng thì sorry nhé)
H.1 : Minh Ngọc (cạnh Thành Hiếu)  -  .... Thọ (đứng giữa Lý Quới và Quốc Khánh mặc quần rất dâm dục)
H.2: Lê Việt Quang
H.3: Huỳnh Anh Dũng (đã mất) - Ngô Xuân Thiện(?) - nguyễn Minh Tân
H.4: Hà Duy Bính (?) - Hứa Huê Lê
H.5: Nguyễn Hữu Lộc
H.6:Trương Chức Kiệt  -  Văn Tiến Nam (?)

Thân

TrL
# 4317
  03 tháng 05, 2012 22:36   Hội họa / nhiếp ảnh - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

 

Xem nhện bắt rắn

Nếu không tận mắt chứng kiến, bạn khó có thể tin rằng rắn lại trở thành con mồi của nhện – sinh vật có kích thước cơ thể nhỏ hơn nhiều và thường được coi là “hiền” hơn.

Xem nhện bắt rắn
Xem nhện bắt rắn
Tania Robertson - một nữ tiếp tân tại một công ty điện ở Bloemfontein, Nam Phi đã vô cùng sửng sốt khi chứng kiến cảnh tượng “lạ” ở gần bàn làm việc của mình.
Một con rắn dài khoảng 14cm bị nhấc bổng khỏi mặt đất và mắc kẹt trong lưới của một con nhện. Mạng nhện siết chặt dần con rắn trong khi kẻ săn mồi tiến lại gần, chuẩn bị nhấm nháp bữa ăn thịnh soạn và có thể lớn nhất đối với nó.
Cô Robertson đã không bỏ lỡ cơ hội và chụp lại những khoảnh khắc hiếm có trong tự nhiên. Theo quan sát của cô, con nhện đã mất 2 ngày mới dệt xong tấm mạng trói chặt con mồi trước khi ăn thịt nó.
Vết đỏ trên bụng của rắn là bằng chứng về nơi con nhện bắt đầu rỉa thịt rắn.
Tờ Daily Mail dẫn lời Leon Lotz – một chuyên gia về nhện thuộc Bảo tàng Quốc gia Anh cho biết, con nhện trong ảnh thuộc giống nhện độc Cúc áo nâu và là một con cái. Loài nhện Cúc áo nâu có tuổi thọ khoảng 2 năm và thường ăn rệp cũng như sâu bướm để sống.
Trong khi đó, con rắn “xấu số” là rắn nhà Aurora, tương đối vô hại vì không có nọc độc.

# 4318
  03 tháng 05, 2012 22:46   Hội họa / nhiếp ảnh - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

 Nhà thờ Sagrada Famillia tại Barcelona, cung điện Taj Mahai của Ấn Độ, tòa nhà
Chrysler tại New York....nằm trong số những toà nhà được chọn là đẹp nhất thế giới.

Dưới đây là những toà nhà đẹp nhất thế giới mà tạp chí Telegraph của London
đã tuyển chọn.

Tòa nhà Chatsworth tại Derbyshire , Anh


Toà nhà St Mark's tại Venice, Italia


Toà nhà Prudential tọa lạc tại quận High Holborn ở London

Toà nhà Hagia Sophia tại Istanbul , Thổ Nhĩ Kỳ

Cung điện Potala tại Tây Tạng


Nhà Hát Sydney, Opera House của Australia


Ngôi chùa Scwedagon nổi tiếng tại Myanmar


Nhà thờ Sagrada Famillia tại Barcelona, Spain

# 4319
  03 tháng 05, 2012 22:49   Hội họa / nhiếp ảnh - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

 


Pháo đài đỏ tại Ấn Độ


Nhà thờ Westminster tại London


Tòa nhà Pantheon tại Rome, Italia


Cung điện Taj Mahai, Ấn Độ


Lâu đài vua Ludwig, Đức


Cung điện Brighton, London


Nhà thờ Sistine Rome, Italia


Lâu đài Chateau Chillon, Thụy Sĩ


Tòa nhà Chrysler, New York


# 4320
  03 tháng 05, 2012 23:01   Chuyện tứ xứ - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Mổi câu chuyện là một bài học


Không có kẻ thù nào to lớn và nguy hiểm bằng chính bản thân.


Tà ý xấu xa vốn là kẻ thù tiềm ẩn lớn nhất của đời người mà tự ta khó vượt qua nổi. Thật là nghịch lý khi bao khó khăn, thử thách, gian nan do khách quan mà nhờ tinh thần, ý chí quyết tâm ta đều vượt qua. Nhưng, khi trong tâm có bệnh thì lại chịu thua, như dao sắc không gọt được chuôi vậy.

Đúng như nhận định trong thế giới có bốn điều tự hủy hoại là:
Cây nhiều hoa,quả nặng quá sẽ gãy cành; rắn độc mang nọc độc nhưng lại bị giết để lấy nọc; kẻ làm việc nước không hiền tài, thì sẽ hại dân hại nước, kẻ làm điều bất thiện sẽ bị quả báo, cho nên sách Kinh dạy rằng: "Sự độc ác do tâm sinh ra, sẽ quay lại tự hại bản thân mình, cũng như sắt tạo ra chất gỉ rồi chất han gỉ ấy sẽ tiêu hủy dần thân hình của sắt".

Suy nghĩ xa hơn và kỹ hơn về giáo lý ấy thì càng rõ, nếu ta không vượt qua được chính bản năng của mình thì lương tâm và trí tuệ của ta cũng sẽ bị xói mòn mục ruỗng, chẳng mấy chốc mà thành phế nhân.

Ngạn ngữ vẫn cho rằng: "Tốt gỗ hơn tốt nước sơn", nội dung bên trong hoặc phần tinh thần không nhìn thấy được ấy mới quyết định bản chất của một chính nhân thực thụ, bởi đơn giản là: "Con người biểu lộ tính ưu việt của mình ở bên trong, chỉ có con vật mới lộ ra bên ngoài thôi".


Bài học về sự tự giác

Xưa thật là xưa, có một ông Vua nọ, một hôm ông ta sai quân lính đặt một tảng đá lớn nằm chắn ngang đường đi. Xong, ông nấp vào một bụi cây gần đấy và theo dõi.

Lần lượt ông ta thấy, những thương nhân giàu có đi qua, rồi đến những cận thần của ông đi qua, nhưng không ai có ý định xê dịch tảng đá sang bên nhường chỗ cho lối đi cả, họ chỉ lẩm nhẩm đổ lỗi cho nhà Vua vì đã không cho người giữ sạch sẽ con đường.
Một lúc sau, nhà Vua nhìn thấy một người nông dân đi tới với một xe rau cồng kềnh nặng trĩu. Nhìn thấy tảng đá, người nông dân liền ngừng xe và nhảy xuống đất, cố hết sức mình ông ta đã đẩy được tảng đá sang bên kia vệ đường. Vừa làm ông ta vừa lẩm bẩm: "Thật không may nếu có ai đó không thấy mày và vấp phải, chắc là sẽ đau lắm đây". Xong đâu đấy, người nông dân quay trở lại xe để tiếp tục đi tiếp, thì bỗng nhìn thấy một bao tiền to đùng đặt ngay chỗ mà ông đã di chuyển tảng đá. Đó là một một món quà của Đức Vua cho người nào dịch chuyển được tảng đá.

Câu chuyện của người nông dân này đã giúp chúng ta nhận ra một điều quý giá mà rất nhiều người trong chúng ta không bao giờ nhận thấy: Vật cản đôi khi cũng có thể là một cơ hội tốt.


Hồ nước


Một ông chủ người Hindu lớn tuổi mệt mỏi vì người thợ học việc cứ tối ngày phàn nàn. Một buổi sáng nọ ông bảo anh ta đi mua một ít muối. Khi người thợ học việc quay về, người chủ bảo anh chàng kém vui vẻ này bỏ một nhúm muối vào cốc nước rồi uống.

- Anh thấy thế nào? - Người chủ hỏi.

- Mặn lắm ạ - anh thợ thốt lên.

Người chủ tặc lưỡi rồi sau đó bảo anh bỏ một nắm muối tương tự vào trong hồ. Cả hai lặng lẽ đi đến hồ nước gần đó. Khi người thợ học việc khuấy nắm muối vào nước hồ, ông chủ bảo anh:

- Giờ anh uống thử nước trong hồ xem sao.

Anh thợ làm theo lời ông.

- Thế nào? – Ông hỏi sau khi chàng trai đã uống xong một ngụm nước hồ.

- Mát lắm ạ - chàng trai nhận xét.

- Thế anh có nếm thấy muối không?

- Không ạ!

Lúc này, người chủ ngồi bên cạnh chàng trai, nắm tay anh nói:

- Những phiền muộn trong cuộc sống là muối nguyên chất, không hơn không kém. Số lượng những nỗi muộn phiền trong cuộc sống chúng ta cũng vậy. Tuy nhiên, số lượng những đắng cay chúng ta nếm tùy thuộc vào nơi mà chúng ta đặt nỗi phiền muộn ấy vào. Thế nên khi nào anh đau khổ, điều duy nhất anh có thể làm là mở rộng nhận thức của anh về sự việc… Đừng làm cái cốc mà hãy trở thành cái hồ.

# 4321
  03 tháng 05, 2012 23:04   Chuyện tứ xứ - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

VÌ SAO BẠN LẠI GIÀU CÓ?

Chàng thanh niên nọ lúc nào cũng than vãn số mình không tốt, không thể giàu có được. Một ngày, một ông lão đi qua, nhìn thấy vẻ mặt ủ ê của anh bèn hỏi:

- Chàng trai, sau trông cậu buồn thế, có việc gì không vui à?

- Cháu không hiểu tại sao cháu làm việc chăm chỉ, vất vả mà vẫn nghèo. - Chàng trai buồn bã nói.

- Nghèo ư, cháu là một người giàu có đấy chứ.

- Chưa ai nói với cháu như vậy cả, cháu rất nghèo.

- Giả như ta chặt một ngón tay cái của cháu, ta trả cháu 3 đồng vàng, cháu có đồng ý không?

- Không ạ.

- Giả như ta chặt của cháu một bàn tay, ta trả cháu 30 đồng vàng, cháu đồng ý không?

- Không bao giờ.

- Vậy ta muốn lấy đi đôi mắt của cháu, ta trả cháu 300 đồng vàng, cháu thấy thế nào?

- Cũng không được.

- Vậy, ta trả cháu 3.000 đồng vàng để cháu trở thành một ông lão như ta, già cả, lú lẫn được không?

- Đương nhiên là không.

- Cháu muốn giàu. Vậy ta sẽ đưa cho cháu 30.000 đồng tiền vàng để lấy đi mạng sống của cháu, cháu thấy thế nào?

- Cháu cảm ơn ông! Cháu đã hiểu cháu cũng là một người giàu có.

Trong cuộc sống, rất nhiều người thường than thân trách phận mà không hiểu thực ra mình còn hạnh phúc hơn rất nhiều người khác. Bạn hãy xem:

- Nếu sáng nay tỉnh dậy, cảm thấy mình khỏe mạnh, thì bạn đã hạnh phúc hơn rất nhiều người không còn cơ hội sống đến ngày mai.

- Nếu bạn chưa bao giờ phải trải qua sự tàn phá của chiến tranh, sự đơn độc, lạnh lẽo trong nhà tù, chưa bị đói rét rình rập, thì bạn đã may mắn hơn 500 triệu người trên trái đất.

- Nếu trong tủ lạnh nhà bạn có thức ăn, bạn có quần áo để mặc, có tiền để tiêu, thì bạn đã hạnh phúc hơn biết bao người nghèo đói vô gia cư trên thế giới.

- Nếu bạn có tài khoản trong ngân hàng, thì bạn đã được xếp vào nhóm 8% những người giàu có trên thế giới.

- Nếu bố mẹ bạn vẫn còn sống và vẫn sống vui vẻ hạnh phúc bên nhau, thì bạn thuộc số ít nhóm người hạnh phúc nhất trên thế giới.

- Nếu trên khuôn mặt bạn lúc nào cũng nở một nụ cười tươi tắn, bạn luôn cảm thấy lạc quan yêu đời, thì bạn là người vô cùng hạnh phúc bởi trên thế giới có rất nhiều người muốn lạc quan như bạn mà cũng không được.

- Nếu bạn được ôm người thân vào lòng hay được dựa vào bờ vai của họ để nói lên tâm sự của mình, thì bạn đã hạnh phúc hơn rất nhiều những người không bao giờ nhận được tình yêu từ người khác.

- Nếu bạn đọc được những dòng chữ này, thì bạn hạnh phúc hơn 2 tỷ người không thể đọc được trên trái đất này.

Sau khi đọc xong những dòng chữ này, bạn có thể nhìn lại mình qua gương và mỉm cười: “Hóa ra, mình cũng là một người giàu có.”

Cà phê và tách

Một nhóm bạn học nay thành đạt rủ nhau về thăm thầy cũ. Sau một hồi trò chuyện, họ bắt đầu kể lể, than phiền về những sức ép trong công việc cũng như trong cuộc sống. Nghe vậy, người thầy vào bếp lấy cà phê mời học trò cũ của mình.

Ông đem ra rất nhiều những chiếc tách khác loại: chiếc bằng sứ, chiếc bằng nhựa, chiếc thủy tinh, chiếc thì bằng pha lê, một vài chiếc trông rất đơn sơ, vài chiếc đắt tiền, vài chiếc khác lại được chế tác cực kỳ tinh xảo. Người thầy bảo những "người thành đạt" tự chọn tách và rót cà phê cho mình.

Sau khi mỗi người đều đã có một tách cà phê, người thầy đáng kính mới bắt đầu từ tốn:
- Nếu các em chú ý thì sẽ nhận ra điều này: ai cũng chọn những chiếc tách đắt tiền, chẳng ai thèm màng đến những chiếc tách nhựa giá rẻ cả. Có lẽ các em sẽ cảm thấy điều này thật bình thường vì ai chẳng muốn chọn cho mình cái tốt nhất, nhưng điều ấy lại chính là nguồn cơn của mọi vấn đề rắc rối trong cuộc sống của các em.

Các em à, những chiếc tách kia đâu có làm ảnh hưởng đến chất lượng của cà phê. Tất cả những gì các em cần là cà phê chứ không phải là tách. Thế mà thường thì các em chỉ chăm chăm lo kiếm những chiếc tách tốt nhất, rồi sau đó còn liếc mắt qua người bên cạnh để xem tách của họ có đẹp hơn tách của mình không.

Hãy suy ngẫm điều này nhé: cuộc sống chính là cà phê, còn công việc, tiền bạc và địa vị xã hội chính là những chiếc tách. Và những "chiếc tách" này không hề xác định hay ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống chúng ta. Đôi khi do cứ mãi để ý vào những "chiếc tách hư danh" mà chúng ta bỏ lỡ việc hưởng thụ cuộc sống.

Món quà mà Thượng đế ban tặng cho con người là cà phê chứ không phải tách. Vậy thì cứ thoải mái nhâm nhi cà phê của mình và tận hưởng cuộc sống tươi đẹp
# 4322
  03 tháng 05, 2012 23:07   Chuyện tứ xứ - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

7 kỳ quan thực sự của thế giới là gì?

Trong lớp học, giáo viên mở một cuộc tranh luận trong sinh viên với đề tài: 7 kỳ quan của thế giới là gì? Tổng hợp từ rất nhiều ý kiến, cô giáo đưa ra “đáp án” – được sự đồng tình nhiều nhất – 7 kỳ quan của thế giới được kể đến là:

1. Kim tự tháp Ai Cập
2. Đền Taj Mahal
3. Dãy Grand Canyon
4. Kênh đào Panama
5. Tòa nhà Empire State
6. Đền thờ Thánh St.Peter
7. Vạn Lý Trường Thành

Trong khi đi thu lại các bài viết, cô giáo để ý thấy có một sinh viên nữ vẫn chưa gấp bài viết của mình lại. Sau khi “công bố” kết quả, cô giáo bèn lại gần và hỏi nữ sinh viên nọ xem có điều gì xảy ra với bài viết của cô. Nữ sinh thưa với cô giáo: "Dạ, em vẫn còn có một chút băn khoăn ạ".

Cô giáo khuyến khích: "Em có thể nói cho mọi người biết, chúng ta sẽ cùng giải quyết". Cô sinh viên ngập ngừng:
- Em nghĩ, 7 kỳ quan của thế giới, đó là:

1. Xúc giác
2. Vị giác
3. Thị giác
4. Thính giác

Thêm một chút lưỡng lự, rồi cô nói tiếp:

5. Cảm xúc
6. Tiếng cười
7. Và tình yêu

Sự im lặng bao trùm căn phòng, đến nỗi dường như có thể nghe được tiếng rớt của một cây kim. Những điều mà bạn nữ sinh vừa đưa ra, nó gần gũi quá, đơn giản quá, thậm chí tầm thường quá, chẳng ai để ý. Chỉ đến khi cô ấy “phát hiện” ra, người ta mới nhận thấy đó thật sự là những điều kỳ diệu mà mình đang có.

Một thông điệp nho nhỏ: tất cả những gì kỳ diệu nhất đang ở ngay trước mắt bạn, đó không phải là gì khác: gia đình, niềm tin, tình yêu, sức khoẻ và bạn bè…


Cánh cửa không bao giờ khoá


Cô gái mới có 18 tuổi, cô – như hầu hết các thanh niên ngày nay – chán sống chung trong một gia đình nền nếp. Cô chán lối sống khuôn phép của gia đình. Cô muốn rời khỏi gia đình:
- Con không muốn tin ông trời của ba mẹ. Con mặc kệ, con đi đây!

Thế là cô quyết tâm bỏ nhà đi, quyết định lấy thế giới bao la làm nhà mình. Tuy nhiên, chẳng bao lâu, cô bị ruồng bỏ vì không tìm ra việc làm, cô phải làm gái đứng đường, đem thân xác, hình hài mình ra làm thứ để mua bán, đổi chác. Năm tháng cứ thế trôi qua, cha cô qua đời, mẹ cô già đi và cô con gái đó ngày càng sa đọa trong lối sống của mình.

Không còn chút liên lạc nào giữa hai mẹ con trong những năm tháng ấy. Bà mẹ nghe đồn về lối sống của con gái mình, bà đã đi tìm con trong khắp thành phố. Bà đến từng nhóm cứu trợ với lời thỉnh cầu đơn giản:
- Làm ơn cho tôi chưng tấm hình ở đây!

Đó là tấm hình một bà mẹ tóc muối tiêu, mỉm cười với hàng chữ: "Mẹ vẫn yêu con… Hãy về nhà đi con!".

Vài tháng lại trôi qua, vẫn không có gì xảy ra. Rồi một ngày, cô gái đến toán cứu trợ nọ để nhận một bữa ăn cứu đói. Cô chẳng buồn chú ý đến những lời giáo huấn, mắt lơ đễnh nhìn những tấm hình và tự hỏi: "Có phải mẹ mình không nhỉ?".

Cô không còn lòng dạ nào chờ cho hết buổi lễ. Cô đứng lên, ra xem kĩ bức ảnh. Đúng rồi, đúng là mẹ cô và cả những điều bà viết nữa: "Mẹ vẫn yêu con… Hãy về nhà đi con!". Đứng trước tấm hình, cô bật khóc.

Lúc đó trời đã tối nhưng bức hình đã làm cô gái xúc động đến mức cô quyết định phải đi bộ về nhà. Về đến nhà trời đã sáng tỏ. Cô sợ hãi khép nép không biết sẽ phải nói ra sao. Khẽ gõ cửa, cô thấy cửa không khoá. Cô nghĩ chắc có trộm vào nhà. Lo lắng cho sự an toàn của mẹ mình, cô gái trẻ chạy vội lên buồn ngủ của bà và thấy bà vẫn đang ngủ yên. Cô đánh thức mẹ mình dậy:
- Mẹ ơi, con đây! Con đây! Con đã về nhà rồi!

Không tin vào đôi mắt mình, bà mẹ lau nước mắt rồi hai mẹ con ôm chầm lấy nhau. Cô gái nói với mẹ:
- Mẹ à, con lo quá. Thấy cửa không khoá, con cứ nghĩ nhà có trộm!

Bà mẹ nhìn con âu yếm:
- Không phải đâu con à! Từ khi con đi, cửa nhà mình chưa bao giờ khoá. Mẹ sợ lúc nào đó con trở về mà mẹ không có ở đây để mở cửa cho con!

Và cô gái lại gục đầu vào lòng mẹ, bật khóc!


# 4323
  03 tháng 05, 2012 23:10   Chuyện tứ xứ - Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:

Chiếc Vòng

Một ngày nọ, Vua Salomon bỗng muốn làm bẽ mặt Benaiah, một cận thần thân tín của mình. Vua bèn nói với ông: "Benaiah này, ta muốn ông mang về cho ta một chiếc vòng để đeo trong ngày lễ Sukkot và ta cho ông sáu tháng để tìm thấy chiếc vòng đó."

Benaiah trả lời: "Nếu có một thứ gì đó tồn tại trên đời này, thưa đức vua, tôi sẽ tìm thấy nó và mang về cho ngài, nhưng chắc là chiếc vòng ấy phải có gì đặc biệt?"

Nhà Vua đáp: "Nó có những sức mạnh diệu kỳ. Nếu kẻ nào đang vui nhìn vào nó, sẽ thấy buồn, và nếu ai đang buồn, nhìn vào nó sẽ thấy vui". Vua Salomon biết rằng sẽ không đời nào có một chiếc vòng như thế tồn tại trên thế gian này, nhưng ông muốn cho người cận thần của mình nếm một chút bẽ bàng.

Mùa xuân trôi qua, mùa hạ đến nhưng Benaiah vẫn chưa có một ý tưởng nào để tìm ra một chiếc vòng như thế.

Vào đêm trước ngày lễ Sukkot, ông quyết định lang thang đến một trong những nơi nghèo nhất của Jerusalem. Ông đi ngang qua một người bán hàng rong đang bày những món hàng trên một tấm bạt tồi tàn. Benaiah dừng chân lại hỏi "Có bao giờ ông nghe nói về một chiếc vòng kỳ diệu làm cho người hạnh phúc đeo nó quên đi niềm vui sướng và người đau khổ đeo nó quên đi nỗi buồn không?".

Người bán hàng lấy từ tấm bạt lên một chiếc vòng giản dị có khắc một dòng chữ. Khi Benaiah đọc dòng chữ trên chiếc vòng đó, khuôn mặt ông rạng rỡ một nụ cười.

Đêm đó toàn thành phố hân hoan, tưng bừng đón mừng lễ hội Sukkot.

"Nào, ông bạn của ta", Vua Salomon nói, "Ông đã tìm thấy điều ta yêu cầu chưa?".

Tất cả những cận thần đều cười lớn và cả chính vua Salomon cũng cười.

Trước sự ngạc nhiên của mọi người, Benaiah đưa chiếc vòng ra và nói: "Nó đây thưa đức vua". Khi vua Salomon đọc dòng chữ, nụ cười biến mất trên khuôn mặt vua. Trên chiếc vòng đó khắc dòng chữ: "Điều đó rồi cũng qua đi"

Vào chính giây phút ấy, vua Salomon nhận ra rằng tất thảy những sự khôn ngoan, vương giả và quyền uy của ông đều là phù du, bởi vì một ngày nào đó,ông cũng chỉ là cát bụi.


Nếu…

* Nếu bạn cảm thấy khó ngủ, hãy nhớ rằng có những người vô gia cư chưa từng có chỗ để nghỉ chân.

* Khi bạn bị kẹt xe, đừng vội bực mình, còn vô số người trên thế giới này xem việc lái xe như một đặc ân.

* Nếu phải trải qua một ngày làm việc tồi tệ, hãy nghĩ về những người đã không có việc làm từ ba tháng qua.

* Đừng vội buồn vì mối quan hệ của bạn với ai đó trở nên tồi tệ, vẫn còn nhiều người chưa bao giờ biết yêu hoặc được đón nhận tình yêu.

* Có những phụ nữ nghèo phải lao động cật lực 12 giờ một ngày, bảy ngày một tuần chỉ để kiếm tiền nuôi sống cả gia đình trong khi bạn đang luyến tiếc vì để lỡ mất một kỳ nghỉ cuối tuần.

* Nếu bất chợt nhìn vào gương thấy mái tóc mình đã điểm bạc, hãy nghĩ về những bệnh nhân ung thư phải điều trị bằng hoá chất đang ước ao có một mái tóc để soi.

* Nếu bạn nghĩ mình đang là nạn nhân của sự bất hạnh, sự ích kỷ hay thái độ vô giáo dục của một số người, hãy nhớ là mọi việc vẫn còn có thể tệ hơn như vậy và chính bạn có thể là những người đó.


Tôn trọng và chia sẻ


Ông chủ một cửa hàng nọ treo một cái bảng lên cửa với dòng chữ "Ở đây có bán chó". Những tấm bảng như vậy rất thu hút bọn trẻ và ngay sau đó một cậu bé xuất hiện, hỏi ông chủ cửa hàng:

"Bác bán những con chó đó bao nhiêu tiền?".

Ông chủ cửa hàng đáp: "Giá nào cũng có cả, từ 30 đến 50 đô la".

Nghe xong, cậu bé rút trong túi ra vài tờ bạc lẻ và nói: "Cháu chỉ có 2 đô 37 xu, cháu có thể xem chúng được không?".

Ông chủ mỉm cười rồi huýt sáo và từ trong chiếc cũi mấy chú chó lông có đốm nhỏ tròn chạy ra, một con khập khiễng chạy sau cùng. Cậu bé chỉ chú chó khập khiễng và hỏi:

"Nó bị sao thế hả bác?".

Ông chủ giải thích rằng chú chó không có hốc xương hông, vì vậy mà nó bị tật và phải đi khập khiễng. Giọng cậu bé bỗng trở nên sôi nổi:

"Đó chính là chú chó mà cháu muốn mua".

Ông chủ cửa hàng nói:

"Không, cháu sẽ không muốn mua chú chó nhỏ đó đâu. Còn nếu cháu thật sự thích nó, bác sẽ cho cháu".

Cậu bé trở nên buồn buồn, rồi nhìn thẳng vào mắt ông chủ cửa hàng và nói:

"Cháu không muốn bác cho cháu chú chó nhỏ này. Nó cũng có cái giá riêng của nó như những chú chó khác. Cháu sẽ trả đúng số tiền đó. Nhưng bây giờ cháu chỉ có 2 đô 37 xu, số tiền còn lại cháu sẽ trả bác 50 xu mỗi tháng cho đến khi nào đủ thì thôi".

Ông chủ nhận tiền và bảo:

"Cháu thật sự không muốn mua con chó này đâu. Nó sẽ không bao giờ có thể chạy nhảy và chơi với cháu như những con chó khác được".

Nghe thấy thế, cậu bé cúi xuống kéo quần lên để lộ chân trái bị tật quấn đầy băng và được nẹp bởi thanh kim loại lớn. Cậu ngước nhìn lên ông chủ và nhẹ nhàng đáp:

"Bản thân cháu cũng không chạy nhảy được tốt, và cháu nghĩ chú chó nhỏ kia sẽ cần một người hiểu và chia sẻ với nó" .

Vâng, chúng ta cũng cần làm vậy, cần tôn trọng và chia sẻ với những người không may mắn.
# 4324
  04 tháng 05, 2012 01:58   Gặp gỡ / Họp mặt - Lê Như Quốc Khánh trả lời:
Chủ đề:

Tè Le,

Tự nhiên mày gắn tao xuống hàng 1 và còn mặc quần rất... dâm dục nữa ! Đó là ai, tao quên mất tên hắn rồi !

Tao là ở hàng 3 , vị trí 3 đó !

Cu K

Trang: 1 / 7       Qua trang: